Đừng Đùa Quyền Phép Của
Mình Đi
“Đoạn, Giép-thê đi đến dân
Am-môn đặng giao chiến cùng chúng nó, và Đức Giê-hô-va phó chúng nó vào tay người” — Các Quan Xét 11:32
Phần đọc Kinh thánh tuần nầy đưa chúng ta đến
vói câu chuyện nói tới Giépthê, một trong các lãnh tụ lỗi lạc của Israel, ông
đã giải cứu dân sự khỏi một nước đang chuẩn bị tấn công. Ở bề mặt, câu chuyện dường
như nói tới hành trình riêng của Giépthê. Phần đọc bắt đầu với việc thuật lại
cho chúng ta biết mẹ ông là một kỵ nữ, các anh của ông đá ông ra khỏi nhà và
đày ải ông, khi ấy ông trở thành lãnh tụ của nhiều người thất học song rất mạnh
sức. Chúng ta đọc thấy thể nào khi Israel ở trong sự giận dữ, các trưởng lão đến
cùng Giép-thê nài xin sự trợ giúp của ông. Kỳ thực, Giép-thê biết chắc rằng nếu
ông giúp họ ra khỏi, đổi lại họ sẽ khiến ông trở thành lãnh tụ của họ. Giép-thê
chiến thắng kẻ thù của Israel rồi trở thành người cai trị chi phái của ông.
Tuy nhiên, trong khi mục tiêu của câu chuyện nhắm
vào Giép-thê, một cá nhân, sự thực cho thấy rằng đây là câu chuyện nói tới dân
tộc Do thái. Thoạt trông, dù số phận của Israel đã đặt nơi tay của Giép-thê, nhưng
sự thực, chính dân sự mới là người quyết định số phận của chính họ. Giép-thê
chỉ là con chốt ở trong tay của Đức Chúa Trời.
Chúng ta hãy nhìn vào mấy câu Kinh thánh trước
khi phần đọc của chúng ta khởi sự, trong Các Quan Xét 10, ở đó trước tiên chúng
ta học biết rằng Israel đã bị bắt nạt. Đức Chúa Trời rõ ràng cho thấy đấy là lý
do tại sao Israel đã ở trong sự giận dữ: “Kế ấy, dân Y-sơ-ra-ên lại làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, …
chúng lìa bỏ Đức Giê-hô-va không phục sự Ngài. Cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va
bèn nổi phừng cùng Y-sơ-ra-ên; Ngài phó chúng nó vào tay dân Phi-li-tin . . .” (các câu 6–7).
Không có gì phải ngạc nhiên ở đây. Dân sự đã lìa bỏ Đức Chúa Trời và mang lại
những hậu quả nghiệt ngã trên chính mình họ.
Mấy câu sau đó chúng ta đọc: “Dân Y-sơ-ra-ên thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Chúng tôi đã phạm tội!
Xin Chúa hãy đãi chúng tôi theo điều Chúa cho là tốt lành, chỉ xin hãy giải cứu
chúng tôi ngày nay! Họ bèn cất khỏi giữa mình các tà thần, rồi trở lại phục sự
Đức Giê-hô-va; lòng Ngài buồn rầu về sự khốn khổ của Y-sơ-ra-ên” (các câu 15–16). Một lần nữa, rõ ràng là
khi dân sự ăn năn, Đức Chúa Trời dựng lên lý tưởng của họ và sự an ninh của họ
đã được bảo đảm.
Với cái nền đó, giờ đây chúng ta có thể nhìn
vào câu chuyện trong phần đọc của chúng ta một cách khác biệt. Có lẽ mọi chi
tiết trong đời sống riêng tư của Giép-thê được gộp vào để nói cho chúng ta biết
những gì bậc thánh hiền Do thái cũng phải kết luận — Giép-thê không phải là vị
lãnh tụ tài ba nhất mà Israel đã từng có! Tuy nhiên, ấy chẳng phải vị lãnh tụ
là người quyết định số phận của dân sự; chính dân sự và mối quan hệ của họ với Đức
Chúa Trời mới bảo đảm cho tương lai của họ. Giép-thê chỉ là công cụ của Đức
Chúa Trời để làm cho số phận ấy xảy ra mà thôi.
Đây là một sứ điệp đầy khích lệ cho bất kỳ
người nào đã mất đức tin nơi con người và các hoàn cảnh chỉ ra cần phải quyết
định số phận của mình (nam hay nữ). Sự
thực, ấy là chúng ta quyết định số phận của chính mình bằng cách chúng ta quan
hệ với Đức Chúa Trời, Cứu Chúa duy nhứt chơn thật. Đừng đùa quyền phép của mình đi; thay vì thế hãy khai
thác quyền phép của mình qua sự cầu nguyện, ăn năn, và đức tin.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét