Sự Tử Tế Quay Trở Lại
“Ấy vậy, Mi-ri-am bị cầm
riêng ngoài trại quân trong bảy ngày, dân sự không ra đi cho đến chừng nào
Mi-ri-am được nhận vào lại” —
Dân số ký 12:15
Tôi từng nghe kể một câu chuyện nói tới bà mẹ
trẻ tuổi đang có thai, chị làm việc trong xứ Do thái, chị sợ rằng mình sẽ mất
việc làm một khi nàng sanh con (việc nầy
đã có trước khi Israel đưa ra luật nghỉ hộ sản). Người phụ nữ nầy là lao
động chính trong gia đình, khi chồng nàng cũng mới mất việc làm. Trong bữa ăn
trưa tại chỗ làm, người phụ nữ nhắc tới tình trạng khó khăn của mình với bạn
cùng làm việc, thì chủ quản cơ quan là ông Fleisher nghe thấy được. Tuy nhiên, ông
Fleisher chẳng tỏ ra một dấu hiệu nào về việc ông đã nghe biết.
Một thời gian ngắn sau đó, cuộc trao đổi cứ
thế qua lại, và các công nhân bắt đầu nói về chỗ xuất thân của gia đình họ và
làm thể nào họ có mặt tại Israel. Thình lình ông Fleisher chú ý nhiều khi người
thiếu phụ trẻ kia nói tới gốc gác của cô ở tại Brooklyn. Ông muốn biết các chi
tiết nói tới chổ cô ấy sinh sống và tên của ông nội cô ấy — ngay cả nhà hội nào
mà ông ấy đến nhóm lại. Người phụ nữ có đôi chút giật mình nhưng cũng cung cấp
đầy đủ mọi thông tin. Thình lình, ông Fleisher rời khỏi phòng và trở lại vài
phút sau với đôi mắt đỏ hoe.
Ông vừa khóc vừa giải thích cho người phụ nữ
nầy biết thể nào cha của ông, là một người thợ điện, đã qua đời, chẳng để lại
cho gia đình một xu nào cả. Có một người thợ điện Do thái khác, thành công hơn
trong cộng đồng, là bạn hữu với cha của ông. Khi nhìn thấy sự mất mát người
đồng nghiệp của mình, người nầy đã làm cho cái tủ thức ăn của gia đình đầy tràn
trong nhiều tuần lễ. Khi ấy, ông đã dành ra cả tháng trời lo gom góp lại các
phương tiện có cần của người quá cố rồi bán chúng đi, cung ứng từng xu kiếm
được cho người goá phụ cùng gia đình của nàng. Ông Fleisher giải thích rằng
người đã làm mọi sự tử tế nầy cho gia đình ông chính là ông nội của người phụ
nữ nầy. Ông kết luận: “Cô sẽ luôn có việc làm ở đây, và tôi sẽ cấp
cho chồng cô một việc làm nữa”.
Vua Solomon đã viết: “Hãy liệng bánh ngươi nơi mặt
nước, vì khỏi lâu ngày ngươi sẽ tìm nó lại” (Truyền đạo 11:1). Nói cách khác, sự tử tế của một người làm
ra hôm nay cho mình [nam hay nữ]; đấy
chỉ là vấn đề của thời gian.
Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, chúng ta học
biết rằng Miriam đã nói ra điều không đáng nói về Môise em mình, và bị trừng
phạt, bị đánh với bịnh phung và bị cách ly trong 7 ngày. Con cái của Israel sắp
sửa ra đi, song Trụ Mây Vinh Hiển chưa cất lên, là dấu hiệu cho biết thời điểm
ra đi, trong sự tôn trọng đối với Miriam. Hơn 80 năm trước, Miriam đã chờ đợi
tại sông Ni-lơ để coi chừng không biết có ai sẽ bắt gặp em mình hay không!?!
Giờ đây, vì cớ sự tử tế đó, 600.000 người đã chờ đợi với sự tôn trọng dành cho
Miriam, mong rằng bà sẽ được chăm sóc đàng hoàng.
Tôi muốn khích lệ hết thảy chúng ta phải đi
thêm một dặm xa hơn khi đến với việc sống tử tế. Sự tử tế giống như thứ vũ khí boomerang;
rốt cuộc, chắc chắn nó sẽ quay trở lại với bạn khi bạn đang có cần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét