Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

PHẢI LÀM GÌ VỚI CÁC ƠN PHƯỚC CỦA MÌNH?



Phải Làm Gì Với Các Ơn Phước Của Mình?
 Vậy, ta xin ngươi hãy đến bây giờ, rủa sả dân nầy cho ta, vì nó mạnh hơn ta. Có lẽ ta sẽ đánh bại dân nầy và đuổi nó khỏi xứ được; vì ta biết rằng kẻ nào ngươi chúc phước cho, thì được phước; còn kẻ nào ngươi rủa sả, thì bị rủa sả — Dân số ký 22:6

Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, chúng ta học biết rằng Ba-lác, vua dân Mô-áp, rất e sợ dân Israel. Ba-lác có thể nhìn thấy dân Israel là một dân có phước với Đức Chúa Trời ở về phía của họ. Ông ta biết rõ rằng xứ của ông ta không có cơ hội để nghịch lại họ. Vì vậy, ông ta đề ra một chương trình rồi sai các sứ giả đến với một tiên tri có tên là Balaam, yêu cầu ông ta rủa sã dân Israel: “vì ta biết rằng kẻ nào ngươi chúc phước cho, thì được phước; còn kẻ nào ngươi rủa sả, thì bị rủa sả”.

Bậc thánh hiền người Do thái đưa ra phần giải thích về câu nói nầy, họ nói: “Và nếu bạn hỏi lý do tại sao Đấng Thánh khiến sự vinh hiển của Ngài ngự trên một kẻ tà giáo gian ác như vậy, có một câu trả lời. Để người theo tà giáo sẽ không thể chữa mình được khi nói: ‘Nếu chúng tôi cũng có nhiều vị tiên tri, chúng tôi đã thay đổi để tốt hơn rồi’. Vì lẽ đó Đức Chúa Trời đã dấy các tiên tri lên giữa vòng họ, song họ đã phá vỡ hàng rào đạo đức của thế giới”.

Nói cách khác, Đức Chúa Trời đã ban cho thế gian một cơ hội để kết nối với Ngài qua vị tiên tri, nhưng họ đã chọn không kết nối. Tuy nhiên, một khi họ đã được ban cho cơ hội, họ đã không có một lời chữa mình nào hết.

Có khi chúng ta sẽ tự hỏi lý do tại sao Đức Chúa Trời ban ơn phước giàu có và một đời sống an nhàn cho một vài người trong số kẻ gian ác nhất trong thế gian. Nhưng tôi nghe cùng câu trả lời mà bậc thánh hiền đã đưa ra về ân tứ nói tiên tri của Balaam. Có lẽ kẻ ác sẽ nói vào lúc cuối đời của họ rằng, nếu họ có tiền bạc, họ sẽ mặc cho kẻ trần truồng và cho kẻ đói ăn. Họ sẽ cho rằng nếu họ có thì giờ nhiều họ đã góp phần vào mọi ý định của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, hạng người gian ác trong thế gian đã được phước, họ sẽ không chữa mình được khi họ gặp gỡ Đấng Tạo Hoá của chúng ta. Đức Chúa Trời đã ban cho họ thật là nhiều, tuy nhiên họ đã chọn sử dụng các ân tứ của Ngài cho tội lỗi thay vì để làm lành.

Sự thực, ấy là hết thảy chúng ta đều đã được phước rất là nhiều, và chúng ta cũng sẽ phải trình sổ một ngày kia về cách thức chúng ta sử dụng các ơn phước của mình. Mới đây tôi có đọc một câu chuyện nói tới một thanh nữ ở thành phố Chicago, cô tiết kiệm được US$250 để chi dùng cho buổi tối nghe hoà nhạc của mình, nhưng thay vì thế cô đã quyết định sử dụng số tiền để mua thức ăn cho người nghèo. Cô đã đóng gói cả tá hộp thức ăn cùng những thứ cần thiết cơ bản. Phần kết luận của cô, ấy là nếu một học sinh trung học không có việc làm hay xe hơi có thể trợ giúp cho kẻ vô gia cư, hết thảy chúng ta đều có thể làm được như vậy. Và cô đã đúng.


Chúng ta có thể làm gì với các ân tứ mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta? Khi đến lúc tôi phải trả lời với Cha tôi ở trên trời, tôi có thể thưa như sau: “Lạy Chúa, con đã sử dụng các ân tứ của Ngài để làm lành. Cảm tạ Ngài vì các ơn phước, và cảm tạ Ngài vì cơ hội sống để trở thành một nguồn phước!”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét