Giá Trị Của Một Danh Tốt
“Vả, Môi-se nói cùng
Hô-báp, con trai Rê-u-ên, người Ma-đi-an, tức là anh vợ mình, mà rằng: Chúng
tôi đi đến xứ mà Đức Giê-hô-va có phán rằng: Ta sẽ ban xứ đó cho các ngươi. Xin
anh hãy đi cùng chúng tôi, chúng tôi sẽ đãi anh tử tế; vì Đức Giê-hô-va có hứa
ban ơn cho dân Y-sơ-ra-ên” — Dân số ký 10:29
Núi Herzl là một nơi nổi bật, ở đó chôn cất nhiều
lãnh tụ lỗi lạc nhất của Israel, cũng như những binh lính đã tử trận. Nghĩa
trang được đặt theo tên của Theodore Herzl, ai cũng biết ông là cha đẻ của Chủ
Nghĩa Si-ôn thời nay. Trong chỗ công nhận uy tín và tầm quan trọng của Herzl, bối
cảnh chôn cất mang tên ông nằm trên đỉnh của ngọn núi. Bia mộ của ông, một tảng
đá granite bình thường, chứa chỉ có một chữ mà thôi: “Herzl”.
Tên của nhân vật ấy nói lên tất cả.
Sức mạnh tiếng tăm của một người là như thế
đấy. Hãy suy nghĩ đến Abraham Lincoln, George Washington, hay nhân vật nào có ý
nghĩa trong chính cuộc sống của bạn. Chỉ nhắc tới danh xưng của hạng người lạ
lùng nầy là đủ để gợi lên hình ảnh của sự vĩ đại và cảm xúc ngưỡng mộ. Khi mọi
hành xử của chúng ta là xứng đáng, thì tên tuổi của chúng ta cũng trở nên danh
giá.
Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, Kinh
thánh đề cập đến Giê-trô, ông gia của Môi-se. Tuy nhiên, trong trường hợp nầy, Kinh
thánh gọi Giê-trô là Hô-báp, nghĩa là “yêu dấu”. Bậc thánh hiền người Do
thái giải thích rằng thường thì các nhân vật Kinh thánh có nhiều hơn một cái
tên trong suốt cuộc đời của họ. Cái tên thay đổi thường tiêu biểu cho sự phát
triển tính cách của nhân vật hay vai trò của họ trong chương trình của Đức Chúa
Trời. Trong trường hợp nầy, Giê-trô đã được gọi là “yêu dấu” vì ông yêu mến kinh Torah nhiều lắm. Môi-se đã xin Giê-trô hiệp cùng dân
Israel khi họ hành trình đến Đất Hứa, song Giê-trô vốn yêu mến Kinh thánh sâu
sắc đến nỗi ông cảm thấy mình được kêu gọi phải quay trở lại với chính dân sự
mình, ở đó ông cũng là vị lãnh tụ thuộc linh và giữ trách nhiệm chia sẻ Lời của
Đức Chúa Trời cho họ nữa.
Ngày nay, chúng ta thường không thay đổi danh
xưng mình mặc dù chúng ta có thể nếm trải nhiều đổi thay trong cuộc sống. Tuy
nhiên, ý nghĩa tên của chúng ta đà thay đổi. Cách thức người ta nghĩ đến tên tuổi
của chúng ta đà thay đổi. Lúc ra đời, bố mẹ chúng ta đặt tên cho chúng ta, và
theo Do thái giáo, tên của chúng ta rất có ý nghĩa. Tuy nhiên, khi chúng ta nếm
trải cuộc sống, chúng ta có cơ hội tạo cho mình một cái tên. Chúng ta cần phải
chọn lấy ý nghĩa cho cái tên của mình, cái tên ấy sẽ nói gì về chúng ta, và
cách thức người khác sẽ suy nghĩ về chúng ta. Quan trọng nhất, chúng ta cần
phải quyết định cái tên riêng của mình sẽ nói gì với Cha thiên thượng của chúng
ta ở trên trời.
Theo truyền khẫu Do thái, câu hỏi đầu tiên mà
người ta hỏi một người, ấy là sau khi họ qua đời rồi bước vào đời sau: “Tên
của ông [bà] là gì?” Ý
cơ bản là: “Bạn đặt cho mình cái tên như thế nào chứ?” Có phải người ta nhìn biết
bạn là một người rộng lượng và tử tế không? Bạn được gọi là người yêu dấu của Đức
Chúa Trời và Lời của Ngài ở chỗ nào vậy? Có phải người ta nhìn biết bạn là một
người đáng được kể đến không?
Khi chúng ta lìa khỏi thế gian nầy, mọi sự chúng
ta đem theo với mình là cái tên của chúng ta. Giống như Vua Solomon, người khôn
ngoan nhất đã từng sống, ông đã viết như sau: “Danh tiếng hơn dầu quí giá” (Truyền
đạo 7:1). Thực vậy, danh tiếng là một trong những việc có giá trị
nhất mà chúng ta đang có.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét