Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015

KHI ANH EM NGỒI LẠI VỚI NHAU


Khi Anh Em Ngồi Lại Với Nhau
“. . . Cả hội chúng thấy A-rôn đã tắt hơi rồi, bèn khóc người trong ba mươi ngày” — Dân số ký 20:29

Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, chúng ta mất đi hai nhà lãnh đạo quan trọng của Israel — Miriam và Arôn. Không phải là tình cờ đâu, dân Do thái cũng mất đi hai trong số các phép lạ lớn lao nhất đã cùng đi với họ trong đồng vắng. Truyền khẫu Do thái dạy rằng nguồn nước lạ lùng đã đi chung với dân Do thái là vì cớ công sức của Miriam. Các trụ mây vinh hiển đã bảo hộ dân sự trong sa mạc là vì cớ công sức của Arôn. Bánh mana đã trưởng dưỡng dân Do thái trong sa mạc là vì cớ Môise.

Chúng ta biết giếng nước tồn tại vì cớ công sức của Miriam do nó bị cạn khô sau khi bà qua đời. Nhưng làm sao chúng ta biết các trụ mây vinh hiển đã tồn tại vì cớ Arôn chứ? Bậc thánh hiền người Do thái dạy rằng ngay sau khi Arôn qua đời, con cái Israel đã bị tấn công. Câu Kinh thánh chép: “. . . Cả hội chúng thấy A-rôn đã tắt hơi rồi…”. Các nhà hiền triết dạy rằng “cả hội chúng” không những đề cập đến dân Israel, mà còn đề cập đến các nước chung quanh nữa, và đặc biệt đến vua người Canaan. Khi ông ta hay được Arôn đã qua đời và các trụ mây bảo hộ vinh hiển kia đã rời đi, ông ta đã tấn công dân Israel.

Tại sao Arôn xứng đáng với sự hiện diện của Đức Chúa Trời – trong hình thức các trụ mây – để ngự giữa vòng dân sự, bảo hộ họ và che chở họ không bị tổn hại?

Bậc thánh hiền dạy rằng Arôn là người hoàn toàn thuận hoà. Ông làm sự hoà thuận giữa người chồng và người vợ, giữa cha mẹ và con cái, giữa láng giềng và bạn hữu. Arôn không tạo ra các trụ mây vinh hiển nhiều cho bằng sự hoà thuận mà ông tạo điều kiện thuận lợi đưa Đức Chúa Trời đến ngự giữa vòng dân sự. Tôi có đọc một trưng dẫn ghi rằng: “An toàn không gồm trong sự vắng đi nguy hiểm, mà là vắng đi sự hiện diện của Đức Chúa Trời”. Arôn, bằng cách tạo sự hoà thuận cho dân sự, đem lại sự hiện diện của Đức Chúa Trời, đổi lại điều đó đem lại sự an toàn cho dân sự.

Theo truyền khẫu Do thái, mọi linh hồn từng tồn tại và sẽ từng tồn tại hết thảy đều là chi thể của một thân. Hết thảy chúng ta là chi thể của một tổng thể. Giống như có nguy hiểm cho toàn thân khi hai chi thể không cùng hoạt động thích ứng, cũng một thể ấy, tất cả nhân loại đều chịu khổ khi có sự tranh cạnh giữa chúng ta. Mặt khác, khi chúng ta hiệp nhau đứng trong sự hoà thuận, Đức Chúa Trời ngự giữa vòng chúng ta, và hết thảy chúng ta an ninh hơn, mạnh mẽ hơn, và hạnh phúc hơn.

Chưa từng có một thời điểm quan trọng để đứng chung với nhau trong sự bình an. Hãy hiệp với chúng tôi tại The Fellowship khi người Do thái và Cơ đốc nhân hội hiệp vì cớ Israel và các giá trị Kinh thánh của chúng ta được chia sẻ. “Kìa, anh em ăn ở hòa thuận nhau thật tốt đẹp thay! (Thi thiên 133:1). Khi chúng ta ăn ở như vậy, sự hiện diện của Đức Chúa Trời sẽ đem sự bình an đến cho chúng ta.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét