Đức Chúa Trời Sẽ Tiếp
Trợ
“Thầy tế
lễ sẽ khám vít ở trên da thân người; nếu lông vít đó đã trở thành trắng, và nếu
vít hủng xuống sâu hơn da thân mình, ấy là một vít phung: thầy tế lễ khám rồi sẽ
định người nầy là ô uế” — Lêvi ký 13:3
Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, trước
tiên chúng ta được giới thiệu với căn bịnh thuộc linh, với các biểu hiện về mặt
thuộc thể, được gọi là tzara’at theo tiếng Hy-bá-lai. Căn bịnh ô uế về
da nầy là căn bịnh mà các thầy tế lễ phải khán cho. Trong phân đoạn Kinh thánh nầy,
chúng ta học biết các điều luật và lệ liên quan đến việc khán căn bịnh tzara’at nầy. Khi gốc rễ của căn bịnh là căn bịnh thuộc linh, công
bố ra tình trạng và lo liệu sự chữa lành căn bịnh nầy chính là phần việc của
cấp lãnh đạo thuộc linh ở trong xứ.
Một câu chuyện có trong truyền khẫu Do thái
nói về một thầy tế lễ trong Đền Thờ, ông nầy rất lo lắng về tình trạng tài
chính của gia đình mình. Ông nói với vợ như sau: “Tôi sẽ rời thị trấn
rồi tìm cách kiếm tiền ở chỗ khác. Đồng thời, tôi sẽ dạy cho bà cách tuyên bố
các tình trạng của da là sạch hay là dơ. Đủ thứ loại người sẽ đến cùng bà với
đủ loại tình trạng về da, và bà chỉ phải tuyên bố tình trạng của từng cá nhân
mà thôi”. Ông
ta tiếp tục với bài học đầu tiên. “Bà biết đấy, từng sợi tóc được nuôi dưỡng từ
một nang lông đặc biệt. Nếu toàn bộ sợi tóc có màu trắng, thì đó là một dấu
hiệu cho thấy rằng người ấy quả thực đã có chứng bịnh ô uế về da”.
Ngay lúc đó, vợ của thầy tế lễ cắt ngang ông
ta. Bà nói: “Ông không biết xấu hổ sao? Đức Chúa Trời đã tạo ra cái nang
lông để nuôi dưỡng cho từng sợi tóc — trừ ra ông sao chứ? Nếu từng sợi tóc được
nuôi dưỡng từ chỗ nó mọc ra, thì ông cũng y như vậy chứ”. Với bài học đến từ vợ của
mình, thầy tế lễ kia đã hủy bỏ mọi chương trình ra đi rồi tiếp tục phục vụ Đức
Chúa Trời như ông đã từng làm và tin rằng Đức Chúa Trời sẽ tiếp trợ cho.
Người đàn bà khôn ngoan nầy đã dạy cho chồng
mình một bài học từ đó hết thảy chúng ta có thể được phước. Trong quyển Jewish
Grace after Meals [Ơn của người Do thái sau các bữa ăn], chúng ta khẳng định rằng Đức
Chúa Trời “nuôi nấng toàn bộ thế gian bằng sự nhân từ Ngài — với ân điển, với
sự nhân từ, và với lòng thương xót. Ngài cung ứng sự trưởng dưỡng cho mọi loài
xác thịt, vì sự nhân từ Ngài hằng có đời đời”. Tuy nhiên, bất luận bao nhiêu lần chúng ta thốt
ra những lời nầy mỗi ngày, có một sự khác biệt giữa việc thốt ra chúng và sống
theo lời nói. Chúng ta nói rằng Đức Chúa Trời sẽ tiếp trợ cho, nhưng chúng ta cần
phải sống theo cách ấy nữa.
Giờ đây, Do thái giáo giữ rằng chúng ta phải
hết sức mình để kiếm sống, nhưng sau đó, chúng ta để cho Đức Chúa Trời lo phần
còn lại. Chúng ta không nên lo lắng suốt ngày về cách thức chúng ta lo liệu mọi
thứ được suông sẻ cho đến cuối tháng. Chúng ta không nên mất ngủ lúc ban đêm về
cách chúng ta sẽ lo cho thân mình như thế nào khi chúng ta về hưu (đặc biệt nếu sự hưu hạ kia còn những mấy
chục năm nữa!) Đức Chúa Trời vốn biết chúng ta cần gì rồi và Ngài biết rõ chúng
ta đang sinh sống ở đâu nữa kìa. Chắc chắn Ngài có thể ban phát cho! Hãy chịu
khó làm việc, cầu nguyện sốt sắng hơn, và hãy ngủ ngon lúc ban đêm. Đức Chúa
Trời đang nắm lấy bạn trong lòng bàn tay của Ngài – ngươi sẽ chẳng thiếu thốn
gì.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét