Treo Bằng Sợi Chỉ
“Các ngươi phải mang cái tua nầy; khi thấy nó các ngươi sẽ nhớ lại
hết thảy điều răn của Đức Giê-hô-va mà làm theo, không theo tư dục của lòng và
mắt mình, là điều làm cho các ngươi sa vào sự thông dâm. Như vậy, các ngươi sẽ
nhớ lại mà làm theo những điều răn của ta, và làm thánh cho Đức Chúa Trời của
các ngươi” — Dân
số ký 15:39–40
Phần Kinh thánh tuần nầy kết thúc với một
mạng lịnh cho dân Israel phải gắn cái tua trên bốn góc áo xống của họ. Vào thời
ấy, khi hầu hết nam giới đều mặc án chẽn, mấy cái tua được kết vào bốn góc của
áo dài. Phần lớn những chiếc áo sơmi may hôm nay không có bốn góc ở vạt áo, vì
vậy thông tục của người Do thái là phải mặc áo lót gọi là tzitzit theo tiếng Hy-bá-lai. Cái áo lót nầy là áo sơmi
nhỏ, mỏng, màu trắng có bốn gốc với tua truyền thống đính ở mỗi góc. Nếu bạn
quan sát kỹ đàn ông Do thái ngày nay, bạn sẽ thấy cáu tua nầy treo dưới áo sơmi
của họ, thường thì ở gần hai đầu gối của họ.
Một câu chuyện xưa của người Do thái Đông Âu
thuật lại về người Cossack Nga đã gặp gỡ một người Do thái Đông Âu du lịch qua
châu Âu. Người Cossack, họ nổi tiếng là bài Do thái, để ý thấy tua tzitzit của người Do thái
rồi thình lình lên tiếng hỏi: “Cái gì treo tòn teng nơi chân của ông vậy?” Người Do thái xây lại phía
người Cossack rồi hỏi lại: “Thế cái gì treo tòn teng gần cái chân của ông
vậy?” Người
Cossack bèn đáp: “Tất nhiên, đó là thanh kiếm!” Người Do thái đáp trả: “Đây
cũng là thanh gươm. Có phải ông muốn đấu chăng?” Người Cossack đồng ý đấu
kiếm, và truyền thuyết ghi lại rằng tzitzit của người Do thái
Đông Âu kia đánh gãy gươm của người Cossack.
Giờ đây, trong trường hợp câu chuyện nầy có
thật đi nữa thì chẳng phải là mục đích đâu. Bài học mà câu chuyện nầy truyền
đạt, ấy là sự kết nối của chúng ta với Đức Chúa Trời – là điều mà tzitzit tiêu biểu cho – thì mạnh mẽ và có uy lực
hơn bất cứ điều gì khác trên thế gian.
Tôi được nhắc nhớ đến trận đấu nổi tiếng giữa
cậu bé David nhỏ thó kia chống lại gã giềnh giàng khỗng lồ Gôliát. Khi Gôliát nom
thấy David, hắn không thể tin nổi một cậu thiếu niên trông chẳng có sức lực gì lại
dám bước ra đấu địch với hắn. Đối với Gôliát, David dương như không sao làm gãy
được gươm của hắn giống như tzitzit đã
từng làm. Nhưng
có lẽ, khi bạn nhớ lại, David đã không e sợ công bố với Gôliát: “Ngươi cầm gươm, giáo, lao
mà đến cùng ta; còn ta, ta nhân danh Đức Giê-hô-va vạn binh mà đến, tức là Đức
Chúa Trời của đạo binh Y-sơ-ra-ên, mà ngươi đã sỉ nhục. Ngày nay Đức Giê-hô-va
sẽ phó ngươi vào tay ta”, và rồi: “quân lính nầy sẽ thấy rằng
Đức Giê-hô-va không giải cứu bằng gươm, hoặc bằng giáo” (I Samuên 17:45–47). Mục đích của David:
Sự gắn bó của ông với Đức Chúa Trời thì có uy lực hơn bất kỳ gươm hay giáo nào.
Ấy chẳng phải là tình cờ mà mấy cái tua tzitzit đã được làm bằng chỉ. Đôi khi, sự kết nối của chúng
ta với Đức Chúa Trời đang treo bằng một sợ chỉ. Có lúc đức tin của chúng ta cho
biết Ngài sẽ nhìn xem chúng ta qua những lúc gian nan treo trên sợi chỉ mành. Nhưng
sứ điệp của tzitzit là phải nắm chặt lấy sợi chỉ đó. Chúng
ta hãy giữ lấy mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời thật chặt chẽ, còn Đức
Chúa Trời sẽ giúp chúng ta thắng hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét