Sau Phép Lạ
“Còn chúng tôi là dân sự Chúa, và là bầy chiên
của đồng cỏ Chúa, chúng tôi sẽ cảm tạ Chúa mãi mãi; Từ đời nầy qua đời kia
chúng tôi sẽ truyền ra sự ngợi khen Chúa” — Thi thiên 79:13
Trong rất nhiều Thi thiên như thế, mục tiêu là cần
một phép lạ, cầu nguyện xin phép lạ, và nhận lãnh chúng. Tuy nhiên, tuần này,
tôi muốn tập trung vào một phương diện khác của việc nhận lãnh phép lạ trong đời
sống của chúng ta: Việc gì xảy ra sau khi chúng ta nhận lãnh chúng? Có phải chúng
ta quên đi các phép lạ rồi cứ bước tới đàng trước hay không? Hoặc có phải chúng
ta nhớ đến chúng và hành động sao cho phù hợp?
Mới đây tôi có đọc một câu chuyện nói về cụ già kia
mỗi tuần một lần đi bộ gần khu bến tàu bị bỏ hoang trên bờ biển với cái xô đầy
tôm để cho chim mòng biển ăn. Đại uý Eddie Rickenbacker đã làm điều này cho đến
khi ông qua đời vào năm 1973. Lý do? Vào năm 1942 trong Đệ II Thế Chiến,
Rickenbacker đãm nhận một nhiệm vụ quan trọng khi chiếc máy bay của ông bị lạc và
sắp hết nhiên liệu, bắt buộc Đại uý và phi hành đoàn của ông phải đáp máy bay của
mình trên biển. Trong gần một tháng, những người này đã chiến đấu với nhiều vấn
đề, nhưng tồi tệ nhất trong khổ nạn của họ là thiếu thức ăn. Sau tám ngày trên
biển, số người này không còn có thức ăn nữa.
Nhiều năm sau, Đại uý nhớ lại thể nào vào một buổi
trưa Chúa nhật, sau khi số người ấy cầu xin sao cho mình được cứu và hát những
bài thánh ca ngợi khen, ông lấy nón che mặt rồi bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Đột
nhiên, một cái gì đó đậu trên đầu ông. Thì ra đó là con chim mòng biển, hàng
trăm dặm từ môi trường sống tự nhiên của nó. Số người này đã bắt con chim mòng
biển đó rồi ăn nó. Họ sử dụng bộ lòng của nó để bắt cá, để họ sống sót cho đến
khi họ được giải cứu. Com chim mòng biển đó đáp xuống từ bầu trời giống như ma-na
trong sa mạc đã cứu Rickenbacker và phi hành đoàn của ông. Và ông không bao giờ
quên việc ấy.
Đấy là lý do tại sao đại uý cho chim mòng biển
ăn mỗi tuần cho đến khi ông qua đời. Bằng cách đó, ông đã bày tỏ thái độ biết
ơn về phép lạ mà ông đã nhận được trước đây từ lâu. Thi thiên 79 kết luận: “Còn chúng tôi là dân sự Chúa, và là bầy chiên
của đồng cỏ Chúa, chúng tôi sẽ cảm tạ Chúa mãi mãi; Từ đời nầy qua đời kia
chúng tôi sẽ truyền ra sự ngợi khen Chúa”. Khi chúng ta nhận lãnh một phép lạ trong đời sống
chúng ta, chúng ta không thể cứ tiếp tục sống như chẳng có gì xảy ra. Chúng ta
phải ghi nhớ và bày tỏ lòng biết ơn của chúng ta, ngợi khen Đức Chúa Trời bằng
khả năng của chính chúng ta và trước mặt nhiều người khác.
Tuy nhiên, Đại uý Rickenbacker cũng dạy chúng ta
biết rằng có nhiều cách để bày tỏ lòng biết ơn. Một cách là với môi miệng của
chúng ta, còn cách khác là với hành động của chúng ta. Khi chúng ta dâng lại cho
các ý định của Đức Chúa Trời để tôn vinh các phép lạ mà Ngài đã làm ra cho
chúng ta, không những chúng ta dâng sự vinh hiển cho danh Ngài, mà còn góp phần
cho Vương quốc của Ngài nữa.
Hết thảy chúng ta đã nhận lãnh ít nhất một phép
lạ trong đời sống của chúng ta — phép lạ của chính sự sống. Chúng ta bày tỏ thái
độ biết ơn như thế nào hôm nay?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét