Mở Rộng Các Việc Tử Tế
“nếu ngươi mở lòng cho kẻ đói, và làm no kẻ
khốn khổ, thì sự sáng ngươi sẽ sáng ra trong tối tăm, và sự tối tăm ngươi sẽ
như ban trưa” — Êsai 58:10
Trưởng lão Hillel là một nhà hiền triết Do-thái lỗi
lạc sống trong Xứ Thánh vào thế kỷ thứ nhất. Ông từng bị một người đến thách thức
hỏi: “Hãy dạy cho tôi toàn bộ Ngũ Kinh trong khi tôi
đứng trên một chân!” Hillel tiếp lấy sự thách thức rồi đáp: “Điều gì bạn không ưa, đừng làm cho tha nhân. Phần còn lại
là giải thích – hãy tìm hiểu đi!”
Câu trả lời của Hillel là một phiên bản đảo ngược
mạng lịnh của Kinh Thánh truyền phải: “hãy yêu thương kẻ lân cận ngươi như mình” (Lê-vi Ký 19:18). Nói cách khác, về thực chất, Hillel đang dạy rằng
yêu thương tha nhân là sự dạy của toàn bộ Kinh Thánh.
Với điều đó làm khuôn khổ của chúng ta, chúng ta
có thể hiểu rõ hơn về văn mạch của Ê-sai 58, ở đó Đức Chúa Trời — qua tiên tri
Ê-sai của Ngài — đã sửa phạt dân sự về những ngày vô nghĩa mau qua của họ. Ở ngoài
mặt, họ đang phục vụ Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời, Ngài nhìn thấy tận
đáy lòng của mọi người, biết rõ rằng sự thờ phượng của họ chỉ là hời hợt và
Ngài không muốn điều đó một chút nào cả. Cái điều Đức Chúa Trời thực sự mong muốn
nơi dân sự Ngài — cả khi ấy và bây giờ — là ngăn chặn sự bất công, giải phóng kẻ
bị áp bức, mặc quần áo cho kẻ trần truồng, cho kẻ đói ăn, cùng cung cấp nơi ở
cho người nghèo.
Sự tử tế đối với tha nhân là điều mà Đức Chúa Trời
ưa thích nhứt.
Trong Thi-thiên 118:19, chúng ta đọc: “Hãy mở cho tôi các cửa công bình, tôi sẽ vào
ngợi khen Đức GIÊ-HÔ-VA”. Khi nhắc tới câu này, bậc thánh hiền dạy rằng khi người ta qua
đời, từng người một sẽ đứng trong sự phán xét. Mỗi một người chúng ta bị hỏi: “Ngươi làm việc gì?” Nếu người ấy trả lời: “Tôi cho kẻ đói ăn”, họ sẽ đáp: “Đây là
cửa của Đức Chúa Trời. Ngươi, là người cho kẻ đói ăn, có thể bước vào”. Nếu ai đó đáp: “Tôi cho kẻ khát uống”, họ sẽ đáp: “Đây là
cửa của Đức Chúa Trời. Ngươi, là người đã cho kẻ khát uống, có thể bước vào”. Rồi cứ thế. Hết thảy những
ai thực hiện các hành động từ thiện và tử tế sẽ tìm được lối vào qua cửa của Đức
Chúa Trời.
Việc giúp đỡ tha nhân qua các hành vi tử tế luôn
luôn là điều vô cùng quan trọng trong Do-thái giáo; thực vậy, giống như sự dạy
của bậc thánh hiền chỉ ra trên đây, trong truyền thống của người Do-thái, đó là
vé bước vào Nước của Đức Chúa Trời. Tiên tri Ê-sai nói: “nếu ngươi mở lòng cho kẻ đói, và làm no kẻ
khốn khổ, thì sự sáng ngươi sẽ sáng ra trong tối tăm, và sự tối tăm ngươi sẽ
như ban trưa”. Chúng ta sẽ tôn vinh Đức Chúa Trời bằng cách nào chứ? Bằng cách
phục vụ và giúp đỡ tha nhân. Giống như vị ra-bi Do-thái vào thế kỷ 18 đã từng
nói: “Nhu cầu thuộc thể của người khác là nghĩa vụ
thuộc linh của chính mình tôi”.
Đức Chúa Trời trông mong chúng ta cung cấp cho kẻ
nghèo và sử dụng những gì Ngài đã ban cho chúng ta giúp cho những người kém may
mắn hơn. Theo cách ấy, chúng ta tỏ ra sự quan tâm của mình đối với Đức Chúa Trời
là Đấng Tạo Hóa của mọi người, chia sẻ sự nhân từ của Ngài với tha nhân, và đưa
dẫn người ta đến với Ngài. Ngoài ra, chúng ta góp phần vào sứ mệnh bao quát của
tất cả nhân loại, là điều trong đức tin của người Do-thái được gọi là tikkun olam, hoặc “ổn định
thế gian”,
bằng cách biến nơi này trở thành một nơi của sự nhân từ và tin kính.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét