Mọi Thứ Đều Có Mục Đích
“Nọc
độc chúng nó khác nào nọc độc con rắn; Chúng nó tợ như rắn hổ mang điếc lấp tai
lại. Chẳng nghe tiếng thầy dụ nó, dẫu dụ nó giỏi đến ngần nào” — Thi thiên
58:4–5
Theo truyền khẩu Do Thái, một ngày nọ vua David nhìn
thấy con bọ chét tấn công con nhện rồi sau đó thấy một gã điên bắt lấy cả hai.
David hỏi Đức Chúa Trời: "Tại sao Ngài tạo
ra ba sinh vật này trên thế gian vậy? Chúng sống chẳng có mục đích gì cả. Bọ
chét chỉ biết cắn người; con nhện cứ dệt mạng cho nó, còn con người chúng tôi
không mặc lấy mạng của nó. Gã điên kia gây thiệt hại cho người khác và không biết
đến Sự Cao Trọng của Ngài. Có lợi ích gì nơi chúng trong thế gian này chứ?” Đức Chúa Trời đáp: “Hỡi David, lát nữa đây ngươi sẽ cần đến cả ba thứ ấy và ngươi
sẽ nhìn thấy mục đích của chúng”.
Quả thực, David đã khám phá ra cho chính mình mục
đích của cả ba, mà chúng ta có thể thấy trong các câu thi thiên của ông.
Trong Thi thiên 56, David nhớ lại thời điểm ông
bị dân Phi-li-tin bắt, họ muốn giết ông. Trong lúc đó, David đã tự cứu mình bằng
cách giả vờ làm một người điên. Nhà vua tin rằng David không còn là David thực nữa
rồi, vì vậy ông để cho David đi và tha mạng sống cho người.
Trong Thi thiên 57, David kể lại thời điểm khi
ông đang trốn trong hang động tránh vua Sau-lơ, nhà vua đã trên đường tìm giết
ông. Sau-lơ đi ngang qua hang động, nhưng Đức Chúa Trời sai một con nhện chỉ
vài phút trước khi ông ta đến để dệt một mạng lưới lớn ngang qua lối vào hang động
ấy. Nhìn thấy mạng lưới đó, Sau-lơ lý luận rằng không một người nào có thể vào
trong hang được, nên ông bảo binh lính đi xuống rồi một mình bước vào trong để
đi tiện. David có cơ hội để giết đối thủ của mình, nhưng thay vì thế ông cắt một
mảnh áo choàng của Sau-lơ để chứng minh cho Sau-lơ thấy rằng ông không có ý làm
hại cho Sau-lơ.
Theo bậc thánh hiền Do-thái, trong Thi thiên 58,
David có một cuộc gặp khác với Sau-lơ cùng tướng lãnh của ông là Áp-ne. Rõ
ràng, Áp-ne cảm thấy rằng hành động của David trong hang động là một sự sỉ nhục
nghịch cùng ông vì không bảo vệ cho nhà vua theo cách hiệu quả, vì vậy Áp-ne đưa
ra lời nói dối về David và "chất độc" được thốt ra đã đầu độc
Sau-lơ chống lại David một lần nữa.
Sau đó, David lại có cơ hội khác để giết Sau-lơ
khi Sau-lơ và người của ông đang ngủ say. David đã bò qua hai chân của Áp-ne và
đến gần Sau-lơ. Ông lấy cây giáo của Sau-lơ để chứng minh rằng trong khi ông có
thể giết Sau-lơ, đó không phải là ý định của ông. Khi David trở ra, ông nhìn thấy
Áp-ne đã duỗi thẳng chân ra và chẳng có cách nào để tránh không bị phát hiện. Ngay
lúc ấy, Đức Chúa Trời đã sai một con bọ chét cắn lỗ tai của Áp-ne, khiến cho
ông ta bối rối trong giấc ngủ và cong chân lên một lần nữa, cho phép David thoát
ra một cách an toàn.
Đức Chúa Trời đã chỉ cho David thấy từng chi tiết
trong thế giới của Ngài có ý nghĩa là dường nào và rất thiết yếu trong kế hoạch
tổng thể của Ngài. Kế hoạch ấy bao gồm những thứ mà chúng ta cho là không có giá
trị bao nhiêu và những kẻ chúng ta nghĩ chúng ta sống mà chẳng cần đến họ. Mỗi một
người chúng ta là một mảng không thể thiếu trong trò chơi ráp hình của Ngài, và
chúng ta phải làm phần của mình để góp phần cho sự trọn vẹn của thế giới của
Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét