Được Che Đậy
“Hãy truyền cho A-rôn và các con trai người
rằng: Đây là luật về của lễ chuộc tội: Phải giết con sinh tế chuộc tội trước
mặt Đức Giê-hô-va tại nơi người ta giết con sinh về của lễ thiêu; ấy là một vật
chí thánh” — Lêvi ký 6:25
Nếu bạn đã từng nhìn thấy một bức tranh
nói tới cái bàn trong ngày Sa-bát, bạn sẽ thấy ở giữa bình rượu và ngọn đèn là
bánh đặc biệt gọi là challah. Bạn cũng sẽ nhận ra rằng challah luôn luôn được che đậy
bởi một miếng vải đẹp. Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao không?
Một lý do được đưa ra hầu cho chẳng ai “bối rối” về challah. Bạn thấy đó, Do-thái
giáo qui định một hệ thống phân cấp khi đến với việc chúc phước cho thức ăn của
chúng ta. Nói chung, chúng ta chúc phước cho bánh trước rượu, nhưng vào ngày
Sa-bát, trước tiên chúng ta chúc phước cho rượu. Kể từ khi challah có thể bị xấu hổ do bị
biệt riêng ra vì cớ rượu, chúng ta che đậy nó để nó không "nhìn thấy" điều gì đang xảy ra.
Giống như mỗi đứa trẻ nào đã từng nghe
lời giải thích đó, có lẽ bạn đang suy nghĩ:
"Thôi nào, rabi ơi! Mọi người đều biết rằng bánh không có cảm xúc đâu!" Và bạn nói đúng. Tuy
nhiên, người ta đang làm thế. Bậc thánh hiền Do-thái cảm thấy nhạy cảm với cảm
xúc của con người rất quan trọng đến nỗi họ đã mở rộng sự nhạy cảm này cho các
thứ khác nữa.
Ý tưởng: ấy là người nào nhạy cảm với cảm
giác của một ổ bánh chắc chắn sẽ suy nghĩ thấu đáo khi nói về người nướng bánh ấy.
Khi chúng ta ngồi xuống dự bữa ăn ngày Sa-bát, chúng ta bắt đầu bằng cách nhớ tới
chỗ nói năng quan trọng là dường nào, và về những người dự bữa ăn với chúng ta
với sự nhạy cảm, chu đáo và tử tế.
Trong phần đọc Ngũ Kinh về Tzav, chúng ta được truyền
cho: "Phải giết con sinh tế chuộc tội trước mặt Đức
Giê-hô-va tại nơi người ta giết con sinh về của lễ thiêu”. Từ chỗ nhạy cảm đối với tội nhân, Đức Chúa Trời
đã truyền rằng con sinh tế của họ phải được chuẩn bị ở cùng một chỗ giống như của
lễ thiêu. Bằng cách này, không ai có thể biết ai đã phạm tội và ai đã dâng một
của lễ thiêu. Đức Chúa Trời từ đường lối của Ngài bảo đảm rằng không một ai bị xấu
hổ, và chúng ta cũng nên như vậy!
Bậc thánh hiền dạy rằng làm xấu ai đó ở
chỗ công cộng cũng giống như giết người. Đó là cách mà chúng ta nhạy bén đối với
người khác. Khi ai đó xấu hổ, người ấy (nam
hay nữ) sẽ mất đi lòng tự trọng và tệ hại như mất mạng sống vậy. Đôi khi thật
dễ quên, cẩn thận với những cảm xúc của người khác là việc rất quan trọng.
Chúng ta có thể "đùa chút chơi" hoặc không nghĩ gì cả.
Nhưng Kinh thánh đang nói cho chúng ta biết rằng chúng ta phải luôn ý thức cảm xúc
của người khác.
Giống như chúng ta che đậy bánh của
chúng ta mỗi tối thứ Sáu cho ngày Sa-bát, chúng ta cũng phải che chắn cho anh
chị em chúng ta mỗi ngày. Chúng ta phải bảo vệ họ khỏi bất kỳ một sự xấu hổ hoặc
bối rối nào, và thay vì thế hãy mặc cho họ bằng những lời khích lệ, ngợi khen và
tình cảm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét