Quan Trọng Hơn Trí Hiểu
“Sự kính sợ Đức Giê-hô-va là khởi đầu sự khôn
ngoan; Phàm kẻ nào giữ theo điều răn Ngài có trí hiểu. Sự ngợi khen Ngài còn
đến đời đời” — Thi thiên 111:10
Albert Einstein đã làm nổi bật ý tưởng cho
rằng: "trí tưởng tượng thì quan trọng hơn là
tri thức". Tri thức có thể cho chúng ta biết phải làm gì và phải làm việc
ấy như thế nào, song trí tưởng tượng thúc đẩy chúng ta đòi hỏi nhiều tri thức
hơn và áp dụng nó theo những phương thức mới và sáng tạo. Tri thức mà không có
trí tưởng tượng là trì trệ, hạn chế, rồi sau cùng, xưa cũ đi.
Nhưng, theo Vua David, có một việc khác
còn quan trọng hơn trí hiểu và trí tưởng tượng. Cách đây vài ngàn năm, ông đã
viết: “Sự kính sợ Đức Giê-hô-va là khởi đầu sự khôn ngoan”. Kính sợ Đức Chúa
Trời đi trước sự khôn ngoan. Điều nầy còn quan trọng hơn trí hiểu, hơn trí tưởng
tượng, hơn bất cứ điều chi khác!
Tại sao chứ?
Bậc thánh hiền Do thái giải thích điều
nầy như sau: Giả sử bạn đang ở trong tình huống mạng sống bị đe doạ. Đâu là việc
quan trọng nhất mà bạn cần phải biết chứ? Làm sao để sống còn, có phải không? Mọi
sự khác đều không thích ứng – mọi công việc chuyên môn, hết thảy lịch sử, toán
học, và khoa học mà bạn làm chủ – đều vô dụng cả trừ phi trí hiểu có thể giúp
cho bạn thoát ra khỏi tình huống hiểm nghèo của mình. Chỉ sau khi bạn đã hình
dung ra cách thức tự cứu lấy mình và được tự do không tổn hại gì thì trí hiểu ấy
mới là thứ có giá trị.
Kính sợ Đức Chúa Trời trong lãnh vực
thuộc linh thì giống như biết cách cứu lấy mình trong thế giới vật chất.
Làm thế nào được như vậy đây? Khi chúng
ta bước vào thế giới này, có nhiều rủi ro dính dáng đến lắm. Chúng ta có thể dấy
lên những đỉnh cao thuộc linh nếu chúng ta theo đuổi một đời sống tin kính, hoặc
chúng ta có thể chìm xuống mức thấp nhất nếu chúng ta theo đuổi một đời sống phi
đạo đức. Thực vậy, chúng ta đang ở trong chỗ nguy hiểm chính ngay từ lúc chúng
ta chào đời kìa – đó là sự nguy hiểm về mặt thuộc linh. Và đó là mối nguy hiểm trầm
trọng nhất của mọi người vì thế giới thuộc linh là đời đời và bất cứ điều gì xảy
ra cho chúng ta về mặt thuộc linh còn mãi cho đến đời đời.
Đây là lý do tại sao “kính sợ Đức Chúa Trời” là quan trọng nhất. Sự ấy phải đi trước
bất kỳ một sự khôn ngoan nào khác, vì không có sự ấy, mọi trí hiểu khác đều không
thích đáng.
Một câu chuyện kể lại về một sinh viên
tiếp cận vị ra-bi với tình trạng chẳng đặng đừng: anh chỉ có một ít thời gian để
nghiên cứu vì vậy anh muốn biết mình có nên học Kinh thánh hay mussar – nghiên cứu của người Do-thái về đặc điểm nhân vật, bao
gồm cả sự kính sợ của Đức Chúa Trời . Vị ra-bi đáp: "Hãy
nghiên cứu mussar vì khi ấy bạn sẽ nhận ra rằng bạn có nhiều thời gian để
nghiên cứu Lời của Đức Chúa Trời".
Kính sợ Đức Chúa Trời đặt mọi sự khác
trong cuộc sống thành nhận thức. Chỉn khi lập Ngài làm trung tâm của đời sống và
xét đoán mọi hành động của bạn bằng các tiêu chẩn của Ngài thì mọi sự khôn
ngoan khác sẽ ra có giá trị.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét