Thứ Ba, 4 tháng 4, 2017

TỬ TẾ TRỌN THỜI GIAN


Tử Tế Trọn Thời Gian
Phước cho người nào gìn giữ sự đoan chánh, và làm theo sự công bình luôn luôn! — Thi thiên 106:3
Trong Thi Thiên 106, chúng ta đọc: Phước cho người nào gìn giữ sự đoan chánh, và làm theo sự công bình luôn luôn! Khi được phiên dịch từ tiếng Hy- bá-lai gốc, sát nghĩa câu nầy đọc là: "Phước cho người nào ... luôn luôn tỏ ra những hành động bác ái". Thật vậy, đây là sự hiểu biết của người Do-thái theo truyền khẩu của câu nầy.

Nhưng chúng ta phải thắc mắc: Làm sao cứ lo dấn thân vào các hoạt động từ thiện trọn thời gian cho được chứ? Chắc chắn hạng người trung bình cần thời gian để ăn, ngủ, thư giãn, và v.v….

Tôi từng nghe kể một câu chuyện nói về một người kia, người ta đến hỏi ông: vợ ông làm gì? Ông trả lời: "Bà ấy chăm sóc những đứa trẻ không có nhà ở. Bà cho chúng ăn, tắm rửa và chăm sóc chúng. Bà ấy cũng chi số tiền mình có cho những thứ mà chúng cần". Sau khi người nầy ngừng nói và người nghe thấy ấn tượng, ông ta hỏi thêm: "Nhân tiện, những đứa trẻ có thấy chúng thuộc riêng chúng ta không?" Rồi ông ta im lặng giống như đang nói: "Điều đó có thực sự quan trọng không?"

Mục đích mà người này đang cố gắng đưa ra là những hành động tử tế chỉ là tương đối thôi. Tôi có thể chăm sóc con cái của tôi, và điều đó có thể ích kỷ hoàn toàn – nếu tôi làm điều đó từ ước muốn làm cho bản thân mình cảm thấy tốt và để mấy đứa trẻ nhìn mình đầy thiện cảm. Hoặc, tôi có thể chăm sóc con cái của tôi và đó là một hành động tử tế lạ thường – tôi lo liệu cho chúng từ mối quan tâm chân thành về cuộc sống an lành của chúng và tôi làm điều đó với tình yêu thương. Mọi sự đấy nằm trong cách chúng ta nhìn xem nó.

Cùng với những dòng này, câu Kinh Thánh này dạy chúng ta rằng, với nhận thức đúng đắn, mọi sự chúng ta làm có thể biến thành hành động bác ái và nhân ái, bao gồm việc chăm sóc chính con cái của mình. Mọi sự đấy phụ thuộc vào cách thức và lý do tại sao chúng ta đang làm những gì chúng ta làm. Ngay cả việc chăm sóc chính bản thân mình cũng có thể là sự tử tế nếu mục tiêu tối hậu của chúng ta là phục vụ tha nhân tốt hơn.

Có phải tôi ăn uống để vui thôi, hay để cung ứng năng lượng cho cơ thể của tôi hầu cứu giúp tha nhân? Có phải tôi ngủ để vùi mình vào sự biếng nhác, hoặc để có thể dậy sớm tỉnh táo, sẵn sàng hầu việc Đức Chúa Trời? Khi mục tiêu tối hậu của chúng ta là cứu giúp tha nhân, mọi sự chúng ta làm – ngay cả những việc chúng ta làm cho chính mình – đều được Đức Chúa Trời tính đến như một hành động bác ái. Thực vậy, dấn thân vào sự tử tế mọi lúc mọi khi là điều khả thi!

Bạn đang làm gì hôm nay? Hay quan trọng hơn, tại sao chứ? Chúng ta hãy biến nó thành mục tiêu cứu giúp tha nhân của chúng ta. Nếu chúng ta kiếm tiền, hãy chia sẻ đi. Nếu chúng ta thư giãn và hồi sức vào buổi sáng, hãy giúp đỡ ai đó vào buổi chiều. Chúng ta có thể biến đổi từng phút một trong ngày thành một hành động bác ái và yêu thương.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét