Ta Ưa Thích Những Sự Ấy
“‘Vì khi ta đem tổ phụ các ngươi ra khỏi đất Ê-díp-tô, ta chẳng hề
phán, và chẳng hề truyền mạng lịnh gì về của lễ thiêu và các của lễ. Nhưng, nầy
là mạng lịnh mà ta đã truyền cho họ: Hãy nghe tiếng ta, thì ta sẽ làm Đức Chúa
Trời các ngươi, các ngươi sẽ làm dân ta; hãy đi theo cả đường lối ta dạy cho,
để các ngươi được phước” — Giêrêmi 7:22–23
Kinh Talmud dạy rằng dòng thầy tế lễ trong
Đền Thờ rất sốt sắng lo phục vụ Đức Chúa Trời đến nỗi họ tranh với nhau để có
cơ hội cất bỏ đống tro đã có do của lễ thiêu đêm qua. Họ chạy lên chỗ dốc nối tới
bàn thờ để xem ai sẽ lo thi hành công việc nầy!
Mặc dù sự sốt sắng của họ trong sự phục
vụ Đức Chúa Trời là đáng khen ngợi, Kinh Talmud giải thích rằng cách làm nầy nhanh
chóng vượt khỏi tầm tay. Có lần kia, trong "sự
sốt sắng của mình", một thầy tế lễ đã đẩy người khác ra khỏi đường chạy đó,
khiến cho thầy tế lễ kia bị gãy chân. Điều này chắc chắn KHÔNG đáng ngưỡng mộ. Mục
tiêu của sự phục vụ Đức Chúa Trời là trở thành một người tốt hơn. Thầy tế lễ đó
đã hoàn toàn lệch mất mục tiêu.
Phần Kinh Thánh tuần này có thể được
xem như một lời cảnh báo kèm theo phần đọc Ngũ Kinh trong tuần, có chứa các huấn
thị dành cho sự phục vụ Đức Chúa Trời trong Đền Thờ. Phần đọc Ngũ Kinh mô tả tất
cả những con sinh được dâng lên Đức Chúa Trời và sự gần gũi mà con người có thể
đạt tới với Đức Chúa Trời.
Nhưng trong phần đọc từ sách Giêrêmi,
chúng ta khám phá ra rằng toàn bộ hệ thống đã bị hư hỏng. Các con sinh đã trở
thành trọng tâm, thay vì sự thờ phượng Đức Chúa Trời. Thực vậy, Đức Chúa Trời phán
cùng dân sự, hãy giữ những của lễ của các ngươi: "Hãy thêm của lễ thiêu của các ngươi vào các của lễ khác, và ăn
thịt đi!" (Giêrêmi
7:21). Đức Chúa Trời không muốn các nghi thức rỗng tuếch.
Vậy Chúa muốn gì chứ? Ngài muốn chúng
ta!
Thực vậy, trong khi Đức Chúa Trời đã ban
cho người Do-thái các mạng lịnh về những của lễ, chỉ có một của lễ mà Ngài thực
sự mong muốn: ". . . Hãy
nghe tiếng ta, thì ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi, các ngươi sẽ làm dân ta;
hãy đi theo cả đường lối ta dạy cho…”. Như chúng ta đã thấy
trước, mục tiêu của những của lễ là đưa dân sự đến gần với Đức Chúa Trời hơn.
Nhưng dân sự trong thời của Giê-rê-mi đã bỏ qua toàn bộ mục tiêu ấy.
Trong khi chúng ta không còn dâng sinh
tế cho Đức Chúa Trời trong Đền Thờ, chúng ta vẫn có thể tiếp thu được từ sự quá
phạm của nhiều người khác và tránh những cạm bẫy thuộc linh nào đòi hỏi đời sống
thuộc linh của nhiều người. Chúng ta không bao giờ đánh mất tầm nhìn của chúng
ta về mục tiêu thực sự phục vụ Đức Chúa Trời – chúng ta không thể bỏ qua các động
lực. Điều này có nghĩa là khi chúng ta cầu nguyện, những lời cầu nguyện của
chúng ta phải thật chân thành và hết
lòng. Đức Chúa Trời không cần sự thờ phượng bằng môi miếng. Khi chúng ta học
Kinh Thánh, lời lẽ cần phải vào tận cõi lòng. Điều quan trọng là, khi hướng tới
đời sống lấy Đức Chúa Trời làm trung tâm, chúng ta cần phải cẩn thận không gạt người
khác ra hay đạp trên người khác để "phục vụ Đức
Chúa Trời". Vì sự phục vụ đích thực Đức Chúa Trời là phải nhắm vào các mục
đích của Ngài: ". . . sự thương xót, chánh trực, và công bình trên đất; vì ta ưa
thích những sự ấy. . ." (Giêrêmi
9:24).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét