Kết Nối Trời Và Đất
“Qua ngày thứ tám, Môi-se gọi A-rôn và các con
trai người cùng những trưởng lão của Y-sơ-ra-ên” — Lêvi
ký 9:1
Có phải các ra-bi đã phạm sai lầm không?
Thoạt nhìn, dường như phần bắt đầu phân
đoạn Ngũ Kinh tuần này nên được gộp vào phân đoạn đứng trước, Tzav. Trong phân đoạn nầy,
chúng ta đọc về bảy ngày đầu tiên phần cung hiến của Đền Tạm. Nhưng giống như
chúng ta sắp sửa qua ngày thứ tám, phân đoạn ấy kết thúc thật đột ngột, và phần
đọc tuần này khởi sự từ ngày thứ tám. Đây là nguồn gốc tên của phân đoạn ấy –Shemini, có nghĩa là "thứ tám".
Bậc thánh hiền Do-thái lấy làm lạ, tại
sao ngày thứ tám lại không gắn kết với bảy ngày đầu tiên kia, và họ kết luận rằng
có một điều gì đó độc đáo vào ngày thứ tám của lễ cung hiến. Các ra-bi muốn nhấn
mạnh sự khác biệt về chất lượng giữa bảy ngày kia và ngày thứ tám, vì vậy chúng
hoàn toàn tách biệt các phần đọc.
Trong bảy ngày, các đại biểu của Y-sơ-ra-ên phục
vụ trong Đền Tạm, song qua ngày thứ tám, các thầy tế lễ khởi sự phục vụ. Đây là
sự khác biệt thực tế giữa những ngày đó, nhưng cũng có một sự khác biệt về mặt
thuộc linh.
Theo truyền khẩu Do Thái, con số 7 tượng
trưng cho thế giới vật chất. Khi Đức Chúa Trời dựng nên thế gian, phải mất bảy
ngày. Có bảy ngày trong một tuần, và bảy năm trong chu kỳ Sa-bát. Có bảy nốt trong thang âm của âm nhạc và bảy màu trong bảng
quang phổ. Số 7 là nền tảng của trái đất.
Tám tiêu biểu cho thế giới thuộc linh.
Tám thì hơn bảy, trỗi hơn thế giới vật chất. Tám đại diện cho cõi đời đời. Thực
vậy, nếu bạn đổi chiều số 8 theo chiều ngang, bạn sẽ có được dấu hiệu nói tới
vô cực!
Thường thì bảy và tám không hoà trộn được.
Điều nầy được biểu hiện bằng sự cách biệt giữa phần đọc tuần trước và phần đọc
Ngũ Kinh tuần này. Trời và đất bị phân ra. Nhưng phần đọc tuần này cũng cho
chúng ta biết rằng trong khi trời và đất là hai thế giới tách biệt, có một cách
để nối chúng lại với nhau. Có một cách để đưa trời xuống đất.
Phần kết phân đoạn Ngũ Kinh tuần này đề
cập đến các điều luật kosher. Đây là biểu tượng của tất cả luật lệ của Đức
Chúa Trời và sự phục vụ Ngài. Khi Đức Chúa Trời ban cho chúng ta một mạng lịnh để
thực hiện trong thế giới vật chất này, chúng ta được trao cơ hội để chuyển đổi
một thứ thuộc thể thành một thứ thuộc linh. Ăn không còn thuần túy là thuộc thể
nữa khi tính đến luật pháp và tâm thần của Đức Chúa Trời. Từng hành động thuộc
thể có thể làm cầu nối cho trời và đất khi nó được nâng lên vì các mục đích của
Đức Chúa Trời.
Đây là cách chúng ta có thể hiệp bảy và
tám lại, thuộc thể và thuộc linh: Hãy lấy mọi sinh hoạt hàng ngày của chúng ta rồi
hiến chúng cho Đức Chúa Trời. Ăn ư? Hãy nói lời chúc phúc cho thức ăn. Tập thể
dục ư? Hãy dâng thân thể khỏe mạnh của chúng ta cho sự phục vụ Đức Chúa Trời. Lao
động ư? Hãy cam kết dâng phần mười thu nhập của chúng ta. Khi chúng ta biến thuộc
thể thành thuộc linh, chúng ta sẽ thành công trong việc kết nối 7 và 8, trời và
đất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét