Thứ Năm, 11 tháng 2, 2016

NHỮNG MẢNH VỠ


Những Mảnh Vỡ
“Vậy, chúng hãy đóng một cái hòm bằng cây si-tim; bề dài hai thước rưỡi, bề ngang một thước rưỡi, và bề cao cũng một thước rưỡi Xuất Êdíptô ký 25:10

Kinh Thánh lấy một điểm xoay chiều trong tuần này với việc đọc phân đoạn gọi là Terumah, “những đóng góp”. Chúng ta đi từ chỗ đọc các truyện tích tuyệt vời của Kinh Thánh  -- từ Nôê và chiếc tàu tới việc ban bố Kinh Thánh tại Núi Sinai – đến một tiêu điểm nhắm vào Đền Tạm, nơi ngự tạm thời của Đức Chúa Trời. Chúng ta đi từ những truyện tích đầy dẫy với hành động đến các phân đoạn mô tả về kỹ thuật. Bậc thánh hiền Do Thái lưu ý rằng hơi khó một chút khi tìm ra những bài học về sự sống trong phân đoạn dường như lắm vấn đề nầy của Kinh Thánh, nhưng chúng có ở đó. Có rất nhiều kho tàng; chúng ta chỉ cần đào sâu hơn một chút thôi.

Hãy nhắm vào đây nhé: Các số đo được cung ứng cho Hòm Giao Ước. Ngoài những thông tin thực tế có cần cho thế hệ đó, chắc chắn họ thực sự đóng cái hòm ấy, tại sao chúng ta cần phải biết cho cả cõi đời đời rằng Hòm “bề dài hai thước rưỡi, bề ngang một thước rưỡi, và bề cao cũng một thước rưỡi.

Bậc thánh hiền giải thích rằng ngay cả trong những chi tiết dường như vô nghĩa như các số đo, chúng ta có thể tìm thấy sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời.

Một trong những ý tưởng tiếp thu được từ phần này, đặc biệt là có một sứ điệp ở đằng sau sự thực tất cả các số đo cho Hòm là đơn vị cục bộ -- hai thước rưỡi hoặc một thước rưỡi. Hòm được thiết kế để đựng Mười Điều Răn và cuộn kinh Torah. Tuy nhiên, để trở thành người tiếp thu thích hợp của Lời Đức Chúa Trời, thì phải nhắm vào đơn vị "lẻ" chớ không phải thứ đơn vị “tròn”.

Điều này dạy cho chúng ta biết rằng nếu chúng ta, là con người, muốn tiếp nhận Lời của Đức Chúa Trời, chúng ta cũng phải "tan vỡ" [lẻ]. Ai đó cảm thấy trọn lành hoàn toàn và đã trọn vẹn rồi thì không có chỗ cho Đức Chúa Trời. Khiêm nhường là điều kiện tiên quyết cho việc tiếp nhận Thánh Kinh. Theo lời của Rebbe xứ Kotzk: "Không có gì là trọn lành cho bằng một tấm lòng tan vỡ".

Điều này nhắc cho tôi nhớ đến quyển sách của Shel Silverstein: Mảnh Còn Thiếu. Quyển sách này đưa chúng ta vào chu kỳ hành trình của một mảnh vỡ - ông đang thiếu một mảnh ghép. Ông tìm kiếm mảnh còn thiếu của mình, và trên đường gặp vẻ đẹp của thiên nhiên và có được mấy người bạn. Cuối cùng, ông tìm thấy mảnh còn thiếu của mình, nhưng thay vì là hạnh phúc mà ông trông mong, ông bắt đầu lăn qua cuộc sống quá nhanh đến nỗi ông không có thời gian cho bất cứ điều gì hoặc bất cứ ai khác. Chu kỳ quyết định để mảnh kia của ông ra đi, với sự nhận biết rằng ông đã "trọn vẹn" hơn mà không có nó.

Quí bạn ơi, hết thảy chúng ta đều thiếu một cái gì đó nếu chúng ta chưa tìm gặp Đức Chúa Trời. Nhưng chúng ta chỉ có thể tìm gặp Ngài nếu chúng ta công nhận rằng cuộc đời của chúng ta là bất toàn nếu không có Ngài. Chúng ta hãy vòng tay nắm lấy những mảnh vỡ của mình rồi khiêm nhường nhìn nhận các thiếu sót của chúng ta. Khi chúng ta công nhận những gì chúng ta đang thiếu sót, chúng ta sẽ mở ra một không gian cho Đức Chúa Trời và khi ấy Ngài sẽ thực sự làm cho chúng ta được trọn vẹn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét