Đúng Chỗ
Dân Y-sơ-ra-ên mỗi người
phải đóng ở trong trại quân mình, và mỗi trại quân, từng đội ngũ, phải đóng gần
bên ngọn cờ mình — Dân số ký 1:52
Albert Einstein từng nói: “Mọi
người đều là thiên tài. Nhưng nếu bạn xét một con cá theo khả năng trèo cây của
nó, nó sẽ sống toàn bộ cuộc đời nó với niềm tin việc ấy là dại dột”. Câu nầy do một thiên tài
nói ra – một thiên tài không biết nói cho đến chừng ông lên 4 tuổi hoặc biết đọc
cho tới lúc ông lên 7 tuổi. Các giáo sư của Einstein đã gắn cho ông cái nhãn “chậm
chạp” và
“khuyết tật não”. Ông là người sau cùng trong lớp khi phải
làm bất cứ việc gì ở đó, song chắc chắn Einstein chẳng kém hơn những người đồng
thời với mình. Ông chỉ có cách suy nghĩ riêng của mình — cách suy nghĩ sẽ kiếm
cho ông Giải Nobel và thay đổi phương thức chúng ta hiểu về thế giới của chúng
ta.
Trong phần khởi sự sách Dân số ký, Đức Chúa
Trời đã giải thích cho Môise biết cách thức mà dân Do thái sẽ cư ngụ trong trại
quân của họ. Truyền khẫu Do thái dạy rằng sau phần mô tả thật dài các chi phái
nào sẽ đóng ở chỗ nào, chi phái nào sẽ đi trước hết, và chi phái nào sẽ đi sau
cùng, Môise rất lo lắng. Ông trình với Đức Chúa Trời rằng nếu ông phải kê ra
các vị trí nầy cho 12 chi phái, họ sẽ bắt đầu đánh lộn với nhau ngay. Chi phái nầy
sẽ ganh ghẻ với vị trí của chi phái kia. Họ sẽ lằm bằm rằng sao chi phái nầy
phải đi trước hết, trong khi chi phái kia lại đi sau cùng; chi phái nầy phải ở
về phía Đông, trong khi chi phái kia lại ở về phía Tây, rồi cứ thế.
Đức Chúa Trời bảo Môise đừng có lo. Nhiều năm
về trước, nơi đám tang của Giacốp, 12 chi phái đang vác quan tài của Giacốp. Cách
thức mà mấy người con được đặt để quanh quan tài đó sẽ trở thành cách thức mà
họ sẽ được sắp đặt trong trại quân. Về mặt cơ bản, Đức Chúa Trời bảo Môise: “Đừng
lo lắng mà chi – vì khi người nào nhìn biết vị trí của họ, có sự bình an”.
Cách giải thích của Đức Chúa Trời khiến cho
Môise an lòng, nhưng điều đó có nghĩa gì chứ? Nhận biết vị trí của một người và
lý do tại sao sự nhận biết ấy đem lại sự bình an, điều đó có nghĩa gì chứ?
Nhận biết vị trí của một người có nghĩa là
nhận biết chỗ mà chúng ta thuộc về và nhận biết chỗ chúng ta đang thuộc về là
chỗ tốt nhứt dành cho chúng ta. Người nầy ganh tỵ với người kia khi họ nghĩ
rằng chỗ của người kia là thích hợp cho họ. Song Einstein sẽ ở chỗ nào nếu ông
nghĩ ông sẽ là người đầu tiên biết đọc thay vì là người sau cùng? Ông sẽ ở chỗ
nào nếu ông dành cả đời mình để sống khác biệt với mọi người khác chứ? Nếu Einstein
tìm cách trở thành một người nào khác, ông sẽ không còn là chính mình nữa!
Hãy dành chút thì giờ rồi tìm cách hình dung ra
chỗ của mình trong thế gian nầy. Bạn đang phục vụ Đức Chúa Trời trong chỗ tốt
nhứt như thế nào vậy? Khi bạn nhận biết chỗ của mình, bạn sẽ cảm thấy vui vẻ và
bình an – và việc sau cùng bạn sẽ mong muốn là đứng trong chỗ của ai đó hay trở
thành một con người khác. Chỗ đầu tiên hay chỗ cuối rốt chẳng phải là vấn đề
đâu — mà là ở đúng chỗ
kìa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét