Từng Kết Thúc Là Một
Khởi Đầu Mới
“Khi Môi-se đã dựng xong đền
tạm, và đã xức dầu cùng biệt riêng ra thánh hết thảy đồ đạc của đền tạm, xức dầu
và biệt riêng ra thánh bàn thờ và hết thảy đồ đạc của bàn thờ rồi” — Dân số ký 7:1
Đấy là tháng Năm, và trong nhiều quốc gia
trên khắp thế giới có nghĩa là thời điểm của lễ tốt nghiệp. Hàng triệu sinh
viên sẽ hoàn tất các chương trình học tập từ phổ thông cơ sở cho đến học vị
tiến sĩ rồi bắt đầu chặng kế tiếp của đời sống họ. Không một điều gì nắm bắt
tầm quan trọng của thời điểm nầy cho bằng giây phút các sinh viên ném mũ tốt
nghiệp của họ lên khoảng không. Đó là phần kỷ niệm một sự kết thúc mà cũng là
một khởi đầu mới nữa.
Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, chúng ta đọc
về một đỉnh cao khác. Chúng ta biết được rằng “Khi Môi-se đã dựng xong đền tạm, …”. Bậc thánh hiền Do thái chỉ
ra trong tiếng Hybálai, từ ngữ mà Kinh thánh chọn là “xong, kalot, cũng có nghĩa là “cô
dâu”. Một
lý do cho sự ám chỉ đến cô dâu ở chỗ nầy là vì con cái Israel là cô dâu và Đức
Chúa Trời là Chàng Rễ; Đền Tạm đã hoàn tất sẽ là ngôi nhà chung của họ. Tuy
nhiên, có ý nghĩa khác nữa cho từ ngữ nầy với hai ý. Trong khi kalot mô tả một sự kết thúc,
nó cũng chỉ ra một sự khởi đầu. Cô dâu là biểu tượng của một khởi đầu mới khi người
nữ bắt đầu đời mới với cuộc hôn nhân của họ.
Từ ngữ kalot, với
ý đảo của nó, dạy cho chúng ta biết rằng mỗi sự kết thúc cũng là một sự khởi đầu.
Vào thời điểm được mô tả trong Kinh thánh, bậc thánh hiền giải thích rằng mọi
sự xảy ra trong lịch sử đã diễn ra chỉ vì cớ thời điểm mà Đức Chúa Trời sẽ ngự
giữa vòng dân sự Ngài. Đây là phần kết của mảng ấy trong lịch sử và là phần dẫn
đưa vào một kỷ nguyên mới.
Tuy nhiên, tôi muốn nói rằng từng ngày một
đánh dấu phần kết của một kỷ nguyên và là phần đầu của một kỷ nguyên mới. Mặc
dù ở một cấp độ nhỏ, từng ngày trong chính đời sống của chúng ta là một kết
thúc cho quá khứ của chúng ta và là phần khởi sự cho tương lai của chúng ta. Từng
ngày một là ngày của “lễ tốt nghiệp”. Chúng ta đã hoàn tất công
việc khó nhọc dẫn chúng ta đến với ngày nầy, và tương lai đang chiếu rạng trước
mặt chúng ta với mọi khả năng vô hạn.
Vẻ đẹp của một sự kết thúc, ấy là chúng ta có
thể bỏ đi những việc trong quá khứ không còn phục vụ chúng ta nữa, nó kềm giữ chúng
ta trì trệ trong cuộc sống, hoặc khiến cho chúng ta đau đớn không cần thiết. Tuy
nhiên, việc kỷ niệm một sự kết thúc cũng là điều giúp cho chúng ta nắm lấy mọi
khoảnh khắc tích cực, đã tiếp thu được, và rất vui vẻ từ quá khứ rồi đem chúng
theo với chúng ta mà bước vào cuộc tương lai. Mọi sự đã xảy ra trong cuộc sống chúng
ta cho tới chính ngày nầy là những gì hướng chúng ta trở thành hạng người như chúng
ta vốn có ngày hôm nay. Và tuy nhiên, chúng ta được tự do để tạo ra một tương
lai khác và tốt hơn.
Hôm nay, chúng ta hãy tôn vinh quá khứ của
mình, mường tượng về tương lai của chúng ta, rồi hãy kỷ niệm hôm nay. “Nầy là
ngày Đức Giê-hô-va làm nên, chúng tôi sẽ mừng rỡ và vui vẻ trong ngày ấy” (Thi
thiên 118:24).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét