Đức Chúa Trời Muốn Ban
Cho
“Hễ con bò con, con chiên con hay con dê con, phải ở quẩn theo mẹ
trong bảy ngày sau khi lọt lòng; nhưng qua ngày thứ tám về sau sẽ được nhậm làm
của lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va” — Lêvi ký 22:27
Tôi từng đến viếng một nông trại ở phía Bắc Israel
ngay lúc mùa sanh sản của gia súc. Chúng tôi có cơ hội chứng kiến một phép lạ
về đời mới đang bước vào trong thế gian. Tuy nhiên, vốn dĩ là tự nhiên trong sự
sinh sản của mấy còn bò nầy, những gì đã xảy ra sau đó dường như khác hơn là tự
nhiên. Các nhà nông bắt lấy mấy con bò ngay sau khi chúng ra đời rồi khởi sự
cho chúng bú bằng mấy cái chai sửa. Cái điều mà tôi mong nhìn thấy là mấy con
bò nầy đang được quấn quít bên mẹ của chúng kìa. Rốt lại, đấy chẳng phải là
điều xảy ra trong tự nhiên, có phải không?
Các nông gia đã có một lời giải thích cho
cách làm của họ. Họ giải thích rằng khi con bò nghé được mẹ nó cho bú, việc nầy
tạo ra một sự ràng buộc rất sâu sắc. Nếu hai con bị cách ly trước khi bò nghé
đủ lớn và cai sửa theo tự nhiên, bò mẹ kêu rú lên. Các nhà nông giải thích rằng
họ đã thử làm một lần điều nầy, và khi bò nghé bị phân cách ra khỏi bò mẹ, nó
kêu rú lên trong nhiều ngày. Tiếng kêu rú của nó rất lớn tiếng và buồn thảm
khiến cho người ta phải thức thâu đêm. Vì vậy, cách làm chuẩn mực là phải cách
ly bò nghé ngay lúc ra đời, không để cho chúng bú mẹ dù chỉ một lần, để không
làm cho bò mẹ có bất kỳ nỗi đau nào về sự cách ly đó.
Trong phân đoạn Kinh thánh tuần nầy, dân Israel
đã được truyền cho phải làm ngược lại một cách chính xác. Họ không được phép
dâng của lễ nào là bò tơ, chiên hay dê mới sanh, cho tới chừng nào nó đã được
mẹ nó cho bú ít nhất là trong 7 ngày. Đến ngày thứ tám, con tơ ấy mới được phép
để cho họ dâng làm của lễ, và con bò mẹ sẽ tránh được việc kêu rú lên như vậy
nữa. Có phải cách thực hành nầy nghiệt ngã và vô ý thức không?
Bậc thánh hiền Do thái giải thích rằng tiếng
kêu khóc của người mẹ là một sứ điệp cho con cái của Đức Chúa Trời. Có một câu
nói trong truyền khẫu Do thái cho rằng “bò mẹ cần ban cho nhiều hơn bò tơ có cần”. Đấy là lý do tại sao bò mẹ
kêu rú lên chớ không phải bò nghé kia. Sứ điệp cho chúng ta, ấy là chúng ta
muốn nhận lãnh rất nhiều thứ đến từ Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời thậm chí muốn
ban nhiều thứ cho chúng ta hơn.
Ngày nay, lời cầu nguyện đã chiếm lấy chỗ của
con sinh làm của lễ; tuy nhiên, sứ điệp nói tới bò mẹ vẫn còn có liên quan. Nếu
chúng ta cầu nguyện, và lời cầu nguyện của chúng ta chưa được nhậm theo cách
chúng ta mong muốn, chúng ta phải hiểu rằng sở dĩ như thế không phải là vì Đức
Chúa Trời không yêu chúng ta; mà vì Ngài yêu thương chúng ta nhiều đến nỗi Ngài
sẽ không ban cho chúng ta điều chi không có ích cho chúng ta. Đức Chúa Trời
muốn ban cho thậm chí còn nhiều hơn cả chúng ta muốn nhận được nữa kìa.
Khi chúng ta cầu nguyện với nhận định ấy, việc
nhận biết rằng Đức Chúa Trời đang ở về phía chúng ta và muốn trợ giúp cho chúng
ta, khi câu trả lời là “no”, chúng ta có sự yên ủi khi nhìn biết sở dĩ
như thế là vì Đức Chúa Trời có điều chi đó tốt hơn ở trong trí của Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét