Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018

CÔNG VIỆC CỦA TÌNH YÊU THƯƠNG


Công Việc Của Tình Yêu Thương
Người giao cho con cháu Ghẹt-sôn hai xe cộ và bốn con bò đực, tùy theo chức phận của họ. Người giao cho con cháu Mê-ra-ri bốn xe cộ và tám con bò đực, tùy theo chức phận của họ, có Y-tha-ma, con trai thầy tế lễ A-rôn, làm quản lý. Nhưng người không có giao chi cho con cháu Kê-hát, vì họ mắc phần công việc về những vật thánh, và gánh vác những vật đó trên vai mình  — Dân số ký 7:7–9

Thời buổi này các lò bánh có thể làm ra một số bánh mà người ta ưa thích. Nhưng tôi dám cược rằng với sự lựa chọn, hầu hết mọi người sẽ thích một chiếc bánh tự làm ở nhà ngon lành cho sinh nhật của họ hơn là chiếc bánh mua tại cửa hàng. Sở dĩ như thế là vì không có gì sánh được với cái chạm riêng tư. Một chiếc bánh làm tại lò có thể chứa các thành phần tốt nhất, nhưng chỉ có chiếc bánh làm tại gia mới chứa một liều lượng của tình yêu thương.

Trong phần Ngũ Kinh tuần này [Dân số ký 4:21 – 7:89; Các Quan Xét 13:2 - 25], chúng ta học biết rằng Môi-se đã giao bò và xe cộ cho hai trong số ba gia đình Lê-vi bắt buộc lo vận chuyển Đền Tạm khi dân Israel rời đi. Đối với người Ghẹt-sôn và Mê-ra-ri, họ vận chuyển các bức màn và chuyên chở xà ngang gắn trên Đền Tạm, Môi-se lo liệu sự vận chuyển. Song đối với gia đình Kê-hát, công việc của họ là lo chuyển những cái bình thánh như Hòm Giao Ước, chân đèn, và bàn đặt bánh trần thiết, không có bò hay xe cộ nào được cung cấp cho hết. Người Kê-hát phải tự gánh vác lấy chúng trên vai họ.

Tại sao có sự khác biệt như thế chứ?

Hàng trăm năm trước, Giô-sép đã cung ứng cho Gia-cốp cha ông và gia đình các anh em của ông. Ông truyền lệnh: Hãy đem xe cộ từ xứ Ê-díp-tô về cho con nhỏ và vợ mình, cùng dời cha các ngươi xuống đây (Sáng thế ký 45:19). Nếu bạn xem kỹ câu Kinh Thánh, câu này nói rằng các xe cộ dành cho vợ và con nhỏ của gia đình. Tuy nhiên, Gia-cốp đã được đưa xuống một cách riêng biệt. Bậc thánh hiền Do Thái giải thích rằng Gia-cốp phải được khiêng trên vai của các con trai ông theo cách tôn trọng và vinh dự. Nếu ông bị đặt trong một toa xe với mọi người khác, thì sẽ có ít tôn trọng hơn. Được khiêng bởi bàn tay và vai của các con trai ông là một dấu hiệu của tình yêu thương, sự tôn trọng, và sự cống hiến.

Tương tự, theo truyền thống Do Thái, khi một người thân yêu lìa đời, có một hành động sau cùng của tình thương và sự tôn trọng mà chúng ta phải làm để tôn kính người quá cố. Khi người thân yêu của chúng ta sắp bị chôn dưới đất, chúng ta cần phải cẩn thận để trở thành người xúc đất lấp quan tài. Từng bạn hữu và thuộc viên trong gia đình đều thay phiên nhau làm công việc nhọc nhằn đó. Mồ hôi và việc làm của chúng ta là dấu hiệu của tình yêu thương.

Đây là lý do tại sao người Kê-hát phải gánh vác các vật thánh nhất và đáng ấp ủ nhất trên chính lưng của họ. Đây là một sự tỏ ra của tình yêu thương, vinh dự và sự cống hiến cho sự vinh hiển của Đức Chúa Trời mà các đồ vật này tiêu biểu cho. Đây là một việc làm của tình yêu thương dành cho Đức Chúa Trời.

Bài học dành cho chúng ta là phải hầu việc Đức Chúa Trời cũng theo một phương thức thực hữu như thế. Thật lấy làm tốt khi viết ngân phiếu cho một tổ chức từ thiện nhưng thậm chí còn tốt hơn là phải làm việc trong nhà bếp nấu cháo kia. Khi chúng ta lao động về mặt thuộc thể cho Đức Chúa Trời, chúng ta bày tỏ sự cống hiến của chúng ta đối với Ngài. Bạn minh chứng tình cảm của bạn dành cho Đức Chúa Trời như thế nào vậy?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét