Nhiều Giọng, Một Tiếng
“Khi nào trong xứ các ngươi phải ra chiến trận
cùng kẻ thù nghịch xông đánh mình, thì phải thổi loa tiếng vang; GIÊ-HÔ-VA, Đức
Chúa Trời của các ngươi sẽ nhớ lại các ngươi, và các ngươi sẽ được giải thoát
khỏi kẻ thù nghịch. Trong những ngày vui mừng, trong các lễ trọng thể và đầu
tháng của các ngươi, thì phải thổi loa khi dâng những của lễ thiêu và của lễ
thù ân mình; loa sẽ dùng làm kỷ niệm trước mặt Đức Chúa Trời của các ngươi. Ta
là GIÊ-HÔ-VA, Đức Chúa Trời của các ngươi” — Dân số ký 10:9–10
Theo truyền khẩu Do Thái, có câu chuyện kể về một
ra-bi lỗi lạc kia, ông đưa vợ mình đến gặp bác sĩ. Khi đôi vợ chồng già ngồi
trước mặt bác sĩ, ông hỏi lý do tại sao họ đến, và vị ra-bi đáp: “Chân chúng tôi đang làm chúng tôi đau”. Đây là sự hiệp một giữa
đôi vợ chồng này. Nỗi đau của bà là nỗi đau của ông, và họ cùng nhau tìm phương
chữa trị.
Trong phần Ngũ Kinh [Dân số ký 8:1 – 12:16; Xachari 2:14 – 4:7] của tuần này, chúng ta
học biết rằng Đức Chúa Trời đã truyền cho Môi-se phải chế tạo hai cây kèn bằng bạc.
Hai cây kèn này phải được thổi lên cùng âm thanh trước khi lâm trận, ở các thời
điểm di dời, và để mở ra Ngày Trăng Mới, các lễ hội, và khi các của lễ tương
giao được mang đến. Đâu là mục đích của hai cây kèn này? Và tại sao lại cần có
hai cây kèn?
Bậc thánh hiền Do Thái giải thích rằng hai cây kèn
là lời kêu gọi phải cầu nguyện. Trong tất cả những lần nêu trên, cầu nguyện là
thích hợp nhất. Trước khi lâm trận, khi nguy hiểm có thể mường tượng được, người
ta được kêu gọi phải xây sang Đức Chúa Trời. Khi là thời gian đi du lịch, không
phải là một chiến công đơn giản hoặc cấp thiết an toàn trong thời cổ đại, đó là
thời điểm phải xây sang Đức Chúa Trời trong sự cầu nguyện. Tương tự như vậy,
trong các thời điểm vui mừng, sự cầu nguyện thật thích đáng giống như một dấu
hiệu của lòng biết ơn và dâng sự vinh hiển cho danh của Đức Chúa Trời.
Bậc thánh hiền cũng chỉ ra rằng tiếng Hy-bá-lai
nói tới “kèn” –
chatzotzrot – là sự kết hợp của
hai từ Hy-bá-lai khác: chatzi và tzurot, nghĩa là “nửa thân”. Cách chơi chữ này dạy cho
chúng ta biết rằng mỗi một cây kèn chỉ là phân nửa của một tổng thể. Chỉ khi
hai cây kèn được thổi cùng với nhau, thì mới là âm thanh đầy đủ và trọn vẹn.
Đây là lý do tại sao hai cây kèn là cần thiết cho các trường hợp quan trọng
này. Chỉ cùng với nhau thì hai cây kèn mới có sức mạnh đáng phải có và ảnh hưởng
trên dân sự.
Tương tự, khi chúng ta cầu nguyện, giọng nói của
chúng ta mới chỉ là “nửa thân” thôi. Nhưng khi chúng ta
cầu nguyện đồng thanh với người khác, “nửa
thân” của
chúng ta mới trở nên trọn vẹn được. Giống như hai mảnh gỗ có thể chịu đựng nhiều
trọng lượng hơn là tổng số những gì mỗi mảnh gỗ mang lấy riêng, cho nên, cũng một
thể ấy, những lời cầu nguyện của chúng ta càng mạnh mẽ hơn. Khi một nhóm người thảy
đều cầu xin cùng một việc gì đó, lời cầu nguyện của chúng ta càng mạnh mẽ hơn nếu
chúng ta mỗi người cầu nguyện theo sức riêng của mình.
Quí bạn hữu của Israel ôi, tôi mời bạn cùng cầu
nguyện với chúng tôi. Tôi mong rằng nỗi đau của Y-sơ-ra-ên là nỗi đau của bạn
và sự vui mừng của Israel là niềm vui của bạn. Chúng ta thảy đều cùng nhau hiệp
lại cầu nguyện cho sự hoà bình giáng trên thành Jerusalem. Cùng với nhau, giọng
của chúng ta sẽ vang dội giống như hai cây kèn kia và những lời cầu nguyện của
chúng ta sẽ được lắng nghe.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét