Dời Núi
“Hỡi núi lớn, ngươi là ai? Ở trước mặt Xô-rô-ba-bên ngươi sẽ trở
nên đồng bằng. Nó sẽ đem đá chót ra; sẽ có tiếng kêu rằng: Xin ban ơn, ban ơn
cho nó!” — Xa-cha-ri 4:7
Thi Thiên 121 bắt đầu: “Tôi ngước mắt lên trên núi: Sự tiếp trợ tôi
đến từ đâu?” (câu 1). Bậc thánh hiền Do Thái
giải thích rằng Thi thiên này đã được viết ra như một cuộc trao đổi giữa người
cha và con của ông, họ sắp sửa bắt đầu chuyến hành trình thật dài. Người con nhìn
lên những ngọn núi, chúng dường như quá cao lớn, khó có thể vượt qua, và tự hỏi
làm sao anh ta sẽ vượt qua chúng. Người cha khôn ngoan tái bảo đảm với con mình
rằng Đức Chúa Trời sẽ đưa nó qua, khiến người con hô lớn tiếng lên: “Sự tiếp trợ tôi đến từ Đức GIÊ-HÔ-VA, là Đấng
đã dựng nên trời và đất” (câu 2).
Thật giống như thế, nhiều người trong chúng ta
đã có cùng cuộc trò chuyện với lòng mình vào một thời điểm nào đó trong cuộc sống
của chúng ta, và có lẽ mấy lần trong ngày. Chúng ta nhìn vào những ngọn núi
trong đời sống của mình – những chướng ngại trên đường lối của chúng ta – rồi tự
hỏi: "Tôi sẽ vượt qua chúng bằng cách nào đây?"
Thật vậy, núi non có thể gây khó khăn. Dường như
chúng quá cao lớn, mạnh mẽ và hoàn toàn đáng sợ như thế. Có nhiều lúc, đấy dường
là nan đề của chúng ta. Có thể nào một căn bệnh sẽ đột nhiên biến mất không?
Tôi có thể thay đổi tình hình tài chính đang hồi tuyệt vọng của mình không? Dường
như chúng rất áp đảo và khó có thể vượt qua. Tôi sẽ nếm trải thời điểm khó khăn
này mà không ngã lòng chăng? Tôi có thể mạnh mẽ hơn cơn bão không? Tôi có thể thắng
hơn thử thách này không?
Đây là lý do tại sao tôi thích câu Kinh Thánh sau
đây từ phần đọc [Dân số ký 8:1 – 12:16; Xachari
2:!4 – 4:7] tuần này ở sách Xa-cha-ri: “Hỡi núi lớn, ngươi là ai? Ở trước mặt Xô-rô-ba-bên ngươi sẽ trở nên đồng
bằng”.
Trước tiên là một số bối cảnh. Khoảng năm 520TC,
Xô-rô-ba-bên, tổng đốc xứ Giu-đa, ông lãnh đạo nhóm phu tù đầu tiên từ xứ Ba-by-loôn,
được giao cho phần việc tái thiết lại Israel sau 70 năm lưu đày. Nhà vua xứ Ba
Tư đã đồng ý giúp cho người Do Thái hồi hương, song nan đề, ấy là dân sự là những
người mà dân Ba-bu-lôn cho tái định cư đến Israel trong chỗ của dân Do Thái bản
xứ, họ không cảm động về việc người Do Thái hồi hương. Vì vậy, họ đã tạo ra đủ
loại nan đề cho Xô-rô-ba-bên, đưa ra những lời nói dối và tạo ra nhiều trở ngại.
Xô-rô-ba-bên trông mong tái thiết lại thành Jerusalem và Đền Thờ Thứ Hai, nhưng
các thách thức này dường như làm thất bại những mục tiêu đó.
Đôi khi, tôi nghĩ Đức Chúa Trời làm cho mọi việc
ra bất khả thi hầu cho Ngài sẽ tỏ ra cho chúng ta thấy rằng với Ngài, bất cứ điều gì cũng là có thể. Đức Chúa Trời phán cùng
Xô-rô-ba-bên rằng những ngọn “núi lớn” đó sẽ trở thành đồng bằng.
Nói cách khác, mọi thách thức và chướng ngại mà Xô-rô-ba-bên đã đối diện với sẽ
đột nhiên và lạ lùng tan biến đi. Và đấy chính xác là những gì đã xảy ra.
Khi chúng ta dấy lên nghịch cùng một hòn núi,
chúng ta cần phải nhớ rằng Đức Chúa Trời của chúng ta thì lớn lao hơn bất cứ
chướng ngại vật hay nan đề nào chắn trên đường lối của chúng ta. Ngài là Đấng dựng
nên từng hòn núi – và Ngài có thể dời
chúng đi ngay cả khi chúng ta không thể.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét