Thứ Ba, 7 tháng 8, 2018

TÔI LÀ NGƯỜI GIỮ EM TÔI!



Tôi Là Người Giữ Em Tôi

Đức Giê-hô-va hỏi Ca-in rằng: A-bên, em ngươi, ở đâu? Thưa rằng: Tôi không biết; tôi là người giữ em tôi sao?— Sáng thế ký 4:9

Một vị ra-bi lỗi lạc từng đưa ra lời phát biểu như sau: “Chúng ta phải sống với thời đại!” Với sự nhận biết rằng vị ra-bi không đánh đổi lối sống truyền thống để lấy lối sống hiện đại hơn, các học trò đến hỏi ông câu ấy có nghĩa gì!?! Vị ra-bi giải thích: “Kinh Torah là lẽ thật của Đức Chúa Trời, xác đáng đời đời và bao quát. Bằng cách suy gẫm đọc Kinh Torah hàng tuần, chúng ta có thể tiếp thu cách thức sống thuộc linh trong mọi tình huống”.

Nói cách khác, vị ra-bi dạy cho chúng ta biết rằng Kinh Thánh luôn có một sứ điệp đặc biệt liên quan đến đời sống cá nhân của chúng ta hôm nay.

Sự dạy dỗ này luôn luôn quay trở lại với tôi khi tôi đọc về cuộc gặp gỡ giữa Đức Chúa Trời và Ca-in, ngay sau vụ giết A-bên. Đức Chúa Trời đã hỏi Cain: “A-bên, em ngươi, ở đâu?” Khi ấy, Ca-in trả lời thẳng thừng rằng: “Tôi là người giữ em tôi sao?”

Bậc thánh hiền Do Thái chỉ ra rằng, tất nhiên là Đức Chúa Trời biết A-bên đang ở đâu rồi. Cái điều Ngài thực sự muốn hỏi Ca-in là: “Ngươi đã làm gì với em ngươi?” Đức Chúa Trời đã cung ứng cho Ca-in một cơ hội để chịu trách nhiệm về mọi hành động của mình. Tuy nhiên, Ca-in đã làm ngược lại hoàn toàn. Câu trả lời của ông có nghĩa là: “Chúa ơi, Ngài chịu trách nhiệm về cái chết của A-bên. Một mình Ngài quyết định ai sống và ai chết. Tôi không chịu trách nhiệm đâu”.

Bây giờ, mặc dù các tình huống đời sống cá nhân của chúng ta không phản ánh các hành vi của Ca-in, tôi luôn luôn cảm thấy rằng cuộc trò chuyện giữa Ca-in và Đức Chúa Trời cũng đang xảy ra hàng năm vào lúc này giữa chúng ta và Đức Chúa Trời. Giống như thể Đức Chúa Trời đang phán cùng chúng ta: “Các anh em của ngươi đang ở đâu? Có phải ngươi biết rằng người ta đang đói kém trong một xứ kia và chết vì bệnh tật ở một xứ khác không? Có phải ngươi biết rằng có những đứa trẻ đói khát trong thị trấn của ngươi hoặc có những người già cảm lạnh vì họ không đủ ấm chăng? Ngươi đã làm gì cho anh em ngươi?”

Đức Chúa Trời ban cho chúng ta một cơ hội để chịu trách nhiệm và chứng minh rằng chúng ta là một phần của giải pháp, chớ không phải nan đề. Vì vậy, chúng ta trả lời ra sao đây? Có phải chúng ta quay lưng lại rồi, giống như Ca-in, nói: “Tôi là người giữ em tôi sao?” Hay có phải chúng ta chấp nhận thách thức và chức năng cộng tác của Đức Chúa Trời bằng cách tự hào tuyên bố: “Tôi là người giữ em trai tôi. Và là người giữ em gái tôi. Và tôi sẽ giúp họ bằng bất cứ cách nào tôi có thể”.

Trong Ê-sai 58, Đức Chúa Trời xin chúng ta chấm dứt sự bất công lại, giải phóng kẻ bị áp bức, mặc quần áo cho kẻ bị trần truồng, cho kẻ đói ăn, và cung cấp chỗ ở cho người nghèo. Ở đây tại Hội Thông Công, chúng tôi đã cam kết thực hiện điều đó thông qua các chương trình và chức vụ khác nhau của chúng tôi. Chúng tôi mời bạn tham gia cùng chúng tôi để sửa lại sai trái của Ca-in và chứng minh rằng, quả thực, chúng ta là người giữ anh chị em của chúng ta.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét