Chốn Cầu Nguyện
“Cái nền Ngài đã đặt trên các núi thánh. Đức Giê-hô-va
chuộng các cửa Si-ôn hơn những nơi ở của Gia-cốp” — Thi thiên 87:1–2
Một trong những điểm dừng đầu tiên cho nhiều người
mới đến Jerusalem là Bức tường phía Tây. Đứng trong Cổ Thành, nó được xem là một
trong những địa điểm thiêng liêng nhất trong Do Thái giáo. Đó là bức tường từ Đền
Thờ Thứ Hai duy nhất vẫn còn đứng, và người Do Thái trên toàn thế giới hướng
lòng họ và những lời cầu nguyện hướng về di tích này trong di sản theo Kinh
thánh của họ.
Đối với nhiều người Do thái, Bức Tường không những
tiêu biểu cho từng mong mỏi của người Do Thái được trở về quê hương Israel, mà còn
là quyền của họ muốn trở về nơi đó nữa. Ngay cả trong suốt nhiều năm phu tù của
người Do Thái xa khỏi quê hương của họ theo Kinh Thánh, Bức Tường Phía Tây vẫn
là “dấu ấn” thấy được bằng mắt thường của chúng ta
trên thành phố. Lời xưng nhận của người Do Thái đối với Giê-ru-sa-lem không bao
giờ bị lãng quên bởi vì đấy là bức tường di tích, công trình Đền Thờ của bàn
tay tổ phụ chúng ta, nó đứng như một giao ước cho quyền của chúng ta đối với
Thành David.
Thực vậy, truyền khẩu Do Thái cho rằng Bức Tường
phía Tây của Đền Thờ được xây dựng qua sự đóng góp của người nghèo. Đức Chúa Trời
đã công nhận sự hy sinh của những gia đình họ đã thực thi để dâng đôi chút tiền
bạc mà họ có thể để giúp xây dựng nơi ở của Ngài, vì vậy Ngài không để cho bức
tường của họ bị thiêu cháy với phần còn lại của thành Jerusalem. Thay vì thế, Ngài
giữ Bức Tường phía Tây cứ đứng vững vàng cho đến ngày nay để tôn vinh sự hy
sinh của họ.
Đối với người Do Thái, Bức Tường phía Tây là một
lời nhắc nhở rõ ràng về sự hiện diện của Đức Chúa Trời, sự bảo hộ của Ngài, và
sự tiếp trợ của Ngài cho dân sự Ngài trải qua nhiều thế kỷ. Đứng tại Bức Tường
ngày nay, người ta có thể tưởng tượng mùi hương của tế lễ được Vua Solomon dâng
lên tại chỗ đó hàng ngàn năm trước, và nếm thử những giọt nước mắt của hàng
ngàn người đã đến Đền Thờ mỗi ngày, cầu nguyện và nài xin Đức Chúa Trời ban sự hướng
dẫn và giúp đỡ thiêng liêng.
Đến với Bức tường ngày hôm nay, thì bạn sẽ chứng
kiến hàng ngàn người, cả dân Do thái và Cơ đốc nhân y như nhau, họ chèn các mẩu
giấy với lời cầu xin hết lòng vào những kẽ của Bức Tường. Đây vẫn là một nơi cầu
nguyện, ở đó người ta có thể đưa ra lời nài xin của họ cho Đức Chúa Trời. Chúng
ta dân Do Thái tin rằng mặc dù Đền Thờ không còn tồn tại nữa, đây vẫn là chỗ mà
sự hiện diện của Đức Chúa Trời ngự theo một phương thức rất độc đáo.
Và, thật vậy, những ai ghé qua bối cảnh, họ xác
nhận rằng họ cảm thấy sự hiện diện của Đức Chúa Trời theo một phương thức không
giống như bất cứ nơi nào khác trên đất.
Bức Tường phía Tây là một sự nhắc nhở tuyệt vời
và kỳ diệu cho hết thảy những ai tin rằng Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác,
và Gia-cốp giữ gìn lời hứa của Ngài — quá khứ, hiện tại và tương lai. Vô luận chúng
ta đang sống ở đâu trên thế giới này, chúng ta có thể tin tưởng vào lẽ thật đó
khi chúng ta đến với Cha của chúng ta trong lời cầu nguyện.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét