Hãy Nhớ Tới Việc Lành
“Cho nên, nầy, ta sẽ dẫn dụ nó, dẫn nó vào đồng
vắng, và lấy lời ngọt ngào nói cùng nó. Ta lại sẽ ban vườn nho cho nó từ nơi
đó, và trũng A-cô sẽ trở nên cửa trông cậy. Nó sẽ trả lời tại đó như trong ngày
trẻ tuổi nó, và như trong ngày nó ra khỏi đất Ê-díp-tô” — Ôsê 2:14–15
Sách Ô-sê bắt đầu bằng một
trong những điều răn kỳ lạ nhất từng được ban cho con người. Đức Chúa Trời truyền
cho tiên tri Ô-sê tìm một người nữ không chung thủy, kết hôn với nàng, và khởi
sự một gia đình. Ô-sê và vợ ông trở thành một câu chuyện biểu tượng nói tới
tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho Israel bất trung.
Thường trong các thời kỳ
Kinh thánh, Đức Chúa Trời "nhớ" tới thái độ trung thành
của con cái Israel khi họ theo Ngài trong đồng vắng – khoảng thời gian trong lịch
sử chúng ta đã đọc tuần này ở Dân số ký 1:1-4:20. Trong sách Giê-rê-mi, Đức
Chúa Trời phán: "Ta
còn nhớ về ngươi lòng nhân từ của ngươi lúc đang thơ, tình yêu mến trong khi
ngươi mới kết bạn, là khi ngươi theo ta nơi đồng vắng" (2:2). Ở đây, trong sách Ô-sê, phần Kinh Thánh tuần nầy [Ôsê 2:1-22], Đức Chúa Trời tính dẫn dân
Israel vào đồng vắng, "nó sẽ trả lời tại đó như trong ngày trẻ tuổi nó, và
như trong ngày nó ra khỏi đất Ê-díp-tô”.
Bất cứ khi nào mọi sự dường
như mất mát và con cái Israel dường như không thể cứu vớt được nữa, Đức Chúa Trời
nhớ lại. Ngài nhớ lại Israel là ai và Israel có thể trở lại với ai. Ngài nhớ đến
tình yêu mà Ngài đã dành cho Israel và mối quan hệ mà họ từng thưởng thức. Đức
Chúa Trời nhớ lại những đức tính trong quá khứ, và chính qua ống kính đó Ngài xem
xét hiện tại và các kế hoạch cho tương lai.
Khi nói đến mối quan hệ
của chúng ta với nhau, chúng ta cũng nhớ đến quá khứ. Nhưng chúng ta nhớ điều
gì chứ? Hầu hết mọi người nhớ tới những việc xấu đã làm cho họ nhiều hơn những sự
ưu ái mà họ đã nhận lãnh. Và ngay cả khi chúng ta nhớ tới sự tử tế của một người
đối với chúng ta, ngay cả chính người ấy phạm sai lầm với chúng ta không cứ
cách nào, ký ức về sự tử tế đó sẽ nhanh chóng bị lãng quên.
Bậc thánh hiền Do-thái
khuyên chúng ta xem xét mối quan hệ của chúng ta qua một lăng kính khác kia. Họ
cảnh báo chúng ta phải nhớ tới những điều tốt đẹp mà ai đó làm ra và đừng để
cho các sai lầm của họ hủy bỏ các việc tốt của họ. Giống như Đức Chúa Trời nhớ tới
điều tốt nhất mà chúng ta đã có và hết sức tin tưởng chúng ta có thể trở thành,
chúng ta cũng cần phải nhớ tới những điều tốt nhất về bất kỳ người nào đã làm
ra. Chúng ta đừng để cho những điều xấu nơi họ vầy lấy tầm nhìn của chúng ta về
sự nhơn đức của họ.
Hãy thử lần tới nếu có
ai đó trong cuộc sống phạm sai lầm với chúng ta. Hãy nhớ. Hãy nhớ những lần
chúng ta đã chia sẻ và những điều tốt đẹp mà họ đã làm ra. Hãy nhớ tới sự tử tế
mà họ đã tỏ ra với chúng ta và từng sự ưu ái đã từng làm cho chúng ta. Có thể đó
là người cha hay người mẹ hay chăm sóc chúng ta khi chúng ta còn nhỏ hoặc người
bạn đời đã hỗ trợ chúng ta thông qua học đường. Hãy nhớ nhé. Khi chúng ta nhớ,
hãy biết ơn và chỉn khi ấy hãy nắm lấy hành động. Hy vọng rằng, chúng ta sẽ
hành động nhiều hơn từ tình cảm và ít giận đi. Chúng ta sẽ đưa ra các quyết định
tốt hơn sẽ nâng cao mối quan hệ mà chúng ta hằng ấp ủ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét