Các Ơn Phước Kín Giấu
“Ta sẽ làm xứ ra đồi bại, đến đỗi kẻ thù nghịch
ở tại đó cũng lấy làm lạ” — Lêvi ký 26:32
Vào ngày 24 tháng 5 năm
1626, Peter Minuit đã mua một hòn đảo nhỏ ngoài khơi bờ biển nước Mỹ. Thổ dân đã
bán nó cho ông với một lượng vải, hạt và các mặt hàng khác với giá 60 guilder (đồng, tiền Hà-lan). Ngày nay, ước tính 60 đồng
ấy tương đương với mức ít là 24 đôla hoặc mức nhiều là 1.000 đôla. Nhưng dù là
mức nào đi nữa, đó là một mức giá khá nhỏ để trả cho hòn đảo mà bây giờ ai cũng
biết là Manhattan. Nếu các thổ dân này biết Manhattan sẽ ra thể nào, chắc chắn
họ sẽ không bao giờ họ chịu bán nó.
Phần đọc Ngũ Kinh tuần nầy xử lý với những hậu
quả khó chịu sẽ đến với con cái Israel nếu họ thất bại không vâng theo Lời của Đức
Chúa Trời. Giữa vòng những sự sửa phạt mà người Do-thái phải gánh chịu sẽ là bị
lưu đày ra khỏi xứ của họ và sự phá diệt hoàn toàn của quê hương họ. Đức Chúa
Trời báo cho họ biết: "Ta sẽ làm xứ ra đồi bại…". Đức Chúa Trời sẽ làm
cho đất của chính Ngài ra hoang vu như một phần của sự sửa phạt.
Phần đọc danh sách các sự
sửa phạt không không phải là dễ dàng đâu – đặc biệt từ khi lịch sử đã cho thấy
rằng những dự đoán này đã trở thành sự thật. Cảm nhận được tình yêu của Đức
Chúa Trời khi đọc về những hậu quả tàn khốc này quả thật là khó. Song khi chúng
ta nhìn kỹ hơn, chúng ta thấy được tình yêu đời đời của Ngài đang toả rạng. Thậm
chí khi Đức Chúa Trời sửa phạt chúng ta, Ngài đang yêu thương chúng ta. Và mọi
thứ mà Ngài khiến xảy ra trong đời sống của chúng ta – thậm chí rất khó khăn – cuối cùng là ơn phước.
Trong khi Đức Chúa Trời
hứa hủy diệt hoàn toàn xứ Y-sơ-ra-ên và giữ cho đất phải hoang vu trong khi họ đi
làm phu tù, lời rủa sã nầy là một ơn phước tối hậu trong những ơn phước lớn lao
nhất mà dân Israel đã từng nhận được. Như chúng ta đã đọc trong câu gốc ở trên,
chúng ta thấy lý do tại sao điều này là đúng: “ . . . đến
đỗi kẻ thù nghịch ở tại đó cũng lấy làm lạ”.
Trong hơn 2.000 năm,
Israel không phải là một vùng đất đáng mơ ước. Không một đế quốc nào trên thế giới
có thể làm cho đất trổ hoa hoặc sinh lợi. Mặc dù nhiều nước đã cố gắng, Israel đã
không trổ hoa của nó. Và cảm ơn Chúa vì điều đó! Bởi vì nếu Israel là một vườn
trổ hoa nở rộ như nó có hôm nay, thì chẳng có cách gì dân Do-thái có thể trở lại
với nó như họ đã trở về. Khởi sự từ đầu những năm 1800, người Do-thái đã bắt đầu
mua những phần đất của Xứ Thánh mà không tốn nhiều tiền vào thời điểm đó, song lại
vô giá đối với những người Do Thái đã mua được chúng.
Bài học cho chúng ta, ấy
là Đức Chúa Trời luôn luôn ở bên cạnh chúng ta. Thậm chí khi mọi hoàn cảnh của chúng
ta trong cuộc sống dường như chẳng có gì đáng ao ước, luôn luôn có một nguồn
phước kín giấu. Như tác giả Thi thiên đã nói: “Cây trượng và cây gậy của Chúa an ủi tôi” (Thi thiên 23:4). Lạy Chúa, cảm tạ Ngài,
vì mọi sự Ngài làm luôn luôn là tốt nhứt đối với chúng con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét