Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017

GIỮA TRỜI VÀ ĐẤT.


Giữa Trời Và Đất
Sau khi hai con trai của A-rôn chết trong lúc đến gần trước mặt Đức Giê-hô-va, thì Ngài phán cùng Môi-se — Lêvi ký 16:1

Có nhiều câu chuyện nói về những người có "kinh nghiệm cận tử" và mặc dù mỗi người kể một câu chuyện hơi khác một chút về trải nghiệm của họ, có một số yếu tố chung mà hầu hết mọi người đều có. Người thì nhìn thấy một loại ánh sáng nào đó vẫy chào họ rồi ban cho họ cảm giác bình an, vui vẻ và hạnh phúc. Nhiều người nói rằng họ cảm thấy giữa việc chuyển từ ánh sáng thiên thượng rồi trở về với thân thể phàm tục của họ. Ở cốt lõi của chúng ta, dường như chúng ta là linh hồn hơn là con người, và linh hồn muốn được gần gũi với Đức Chúa Trời.

Phần đọc Kinh Thánh tuần này (một phần bằng hai) bắt đầu bằng một tham khảo dẫn đến cái chết của hai con trai A-rôn: Sau khi hai con trai của A-rôn chết trong lúc đến gần trước mặt Đức Giê-hô-va, thì Ngài phán cùng Môi-se. Như câu Kinh Thánh chỉ ra, sự chết của hai con trai A-rôn liên quan đến việc họ đến gần Đức Chúa Trời. Bậc thánh hiền Do Thái giải thích rằng hai người đến quá gần Chúa đến nỗi họ không thể ở lại trong thân thể của họ nữa. Linh hồn của họ bị cuốn vào sự thánh khiết của Đức Chúa Trời, và họ không còn chịu được thứ thân thể vật lý của họ nữa.

Danh xưng phần đầu chúng ta đọc trong tuần này được gọi là Acharei Mot, có nghĩa là "sau khi chết", đề cập đến hai con trai của A-rôn. Bằng cách gọi phần Kinh Thánh này theo tước hiệu đó - một tước hiệu gợi lại kết quả bi thảm của việc đến quá gần Đức Chúa Trời – các rabi dường như đang đưa ra lời cảnh báo. Cuộc sống có nghĩa là phải sống ở trên đất và có một mối nguy hiểm trong việc cố gắng thoát khỏi thể xác mà cuộc sống trần thế của chúng ta đòi hỏi. Đức Chúa Trời đã chọn để giữ linh hồn của chúng ta ở trên trời – trong một thế giới hoàn toàn thuộc linh. Nhưng Ngài đã chọn để chúng ta sống trên đất vì chính ở đây chúng ta mới có thể hoàn thành sứ mệnh của chúng ta.

Mặt khác, một cuộc sống thuần túy vật lý cũng không phải là cuộc sống lý tưởng. Phần Ngũ Kinh thứ hai mà chúng ta đọc trong tuần này được gọi là Kedoshim, có nghĩa là "thánh". Phần đọc bắt đầu: "Hãy truyền cho cả hội chúng Y-sơ-ra-ên rằng: Hãy nên thánh, vì ta Giê-hô-va Đức Chúa Trời các người, vốn là thánh” (Lê-vi Ký 19:2). Mặc dù Đức Chúa Trời đặt chúng ta trong một thế giới vật lý, chính bổn phận của chúng ta là phải sống một đời sống thánh khiết. Chúng ta buộc phải truyền cho đời sống vật lý của chúng ta với ý nghĩa thuộc linh và cống hiến mọi hành động thuộc thể của mình cho các mục đích thánh khiết của Đức Chúa Trời. Một thế giới thuần túy vật lý không bao giờ là điều mà Đức Chúa Trời đã dự trù. Thế giới vật lý là phương tiện đẩy chúng ta đến với Đức Chúa Trời.

Hãy lấy cả hai phần đọc nầy cùng với nhau, chúng khích lệ chúng ta tìm ra sự cân đối – giữa việc hướng thượng và ở lại trên đất. Mỗi một thái cực có thể rất nguy hiểm. Chính vị trí ở giữa hai cái đó giúp cho chúng ta có cuộc sống phong phú về ý nghĩa, mục đích và đóng góp.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét