Trong Tinh Thần Anh Em
“Khi ngươi đã vào trong xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban
cho ngươi làm sản nghiệp, khi nhận được và ở tại đó rồi, thì phải lấy hoa quả
đầu mùa của thổ sản mình thâu-hoạch trong xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi
ban cho ngươi, để trong một cái giỏ, rồi đi đến chỗ Giê-hô-va Đức Chúa Trời
ngươi sẽ chọn để danh Ngài ở” — Phục
truyền luật lệ ký 26:1–2
Mùa hè năm 2014 là thời điểm khó khăn đối
với Israel. Bị oanh tạc bởi tên lửa không ngừng, Lực lượng Phòng Vệ Do thái không
có sự lựa chọn nào khác trừ ra phải đặt dấu chấm hết cho khả năng pháo của
Hamas. Những gì binh sĩ tìm thấy ở Gaza còn tồi tệ hơn so với họ tưởng tượng.
Những kẻ khủng bố đã xây dựng một tập hợp đường hầm phức tạp kéo dài vài dặm giữa
Gaza và Israel. Các đường hầm nầy là một phần của âm mưu rất tinh vi, họ muốn lẻn
vào Israel và giết thường dân càng nhiều càng tốt.
Trong chiến dịch, hỗn loạn nổ ra vào sáng
thứ Sáu khi bọn khủng bố đã nổ súng vào các binh sĩ IDF trong thời gian ngừng bắn
chính thức, giết chết hai binh sĩ ngay lập tức và kéo binh sĩ khác, Hadar
Goldin, vào một đường hầm khủng bố. Ngay sau khi binh sĩ xác nhận những gì đã xảy
ra, Trung tá Eitan 23 tuổi quay sang đồng đội của mình và nói: "Tôi sẽ theo sau Goldin. Nếu tôi không trở lại trong
năm phút, xem như tôi đã chết". Trong khi Eitan đã không thành công trong việc
đưa đồng đội trở về, anh đã tìm thấy đủ bằng chứng giúp cho cấp chỉ huy xác định
rằng Goldin đã bị giết, để thông báo cho gia đình anh ta. Thêm nữa, cách biểu lộ
tinh thần dũng cảm tình đồng đội của Eitan đã góp phần như một sự khích lệ cho
mọi người.
Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy,
chúng ta đọc về mạng lịnh Bikkurim, đem hoa quả đầu mùa dâng cho Đức Chúa Trời,
một khi dân Do thái đã vào ở trong xứ Israel. Tuy nhiên, con cái Israel đã
không tuân giữ chỉ thị này ngay lập tức. Tại sao? Bởi vì toàn bộ cuộc chinh phục
đất đai tốn những 14 năm, và cho tới khi ai nấy trong dân Do thái đã định cư
trong xứ, phần còn lại của xứ sở cũng chưa ổn định được, dù có người đã xây nhà
cửa và thu hoạch thổ sản rồi nữa. Nếu một phần xứ sở vẫn còn chiến đấu cho sự an
ninh của họ, cả nước đều dự phần trong hoàn cảnh của họ. Niềm vui của họ không
thể được trọn vẹn cho đến khi hết thảy anh em của họ đều an toàn ra khỏi con đường
nguy hiểm.
Tinh thần đồng đội nầy và tình anh em
đã có mặt từ những buổi đầu của xứ sở Do thái và vẫn còn giữ như thế cho đến
ngày nay. Tình cảm ấy cho thấy "Tôi chưa OK nếu
bạn chưa OK" là một sức mạnh tinh thần hàng đầu sẽ luôn luôn cai quản xứ sở
của chúng ta.
Ở một cấp độ lớn hơn, chúng ta sẽ có một
thế giới khả quan hơn nhiều nếu mọi người suy nghĩ theo những dòng chữ nầy. Làm
thế nào chúng ta có thể OK được nếu có hàng triệu người khác chưa OK chứ? Lo liệu
cho chính cuộc sống của mình rồi quên phứt sự nghèo khó, nguy hiểm, và kinh khủng
đang nắm bắt nhiều phần khác trên thế giới là điều rất dễ dàng. Không ai có thể
cứu được ai, nhưng nếu chúng ta mỗi người lo liệu phần của mình rồi xem tất cả
đồng loại là anh em, chúng ta có thể làm thay đổi thế giới ra tốt đẹp hơn một
cách khả quan. Như bậc thánh hiền Do thái dạy dỗ: “Hoàn
thành công việc chẳng phải là việc của bạn đâu, mà bạn không được tự do rút ra
khỏi đó”.
Hết thảy chúng ta đều cần phải lo liệu phần của mình hôm nay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét