Ông Làm Nghề Gì?
Vậy, khá coi chừng, chớ nói trong lòng rằng: Ấy
nhờ quyền năng ta và sức lực của tay ta mà đoạt được những sản nghiệp nầy” — Phục truyền luật lệ ký 8:17
Một câu chuyện kể về giáo
sĩ Do Thái nổi tiếng kia, ông hỏi thăm người kia trong lần gặp đầu tiên của họ:
"Ông làm nghề gì?" Người kia đáp rằng
ông là một doanh nhân thành đạt. Một lần nữa, vị rabi hỏi: "Ông làm nghề gì?" Để đáp lại, người kia
đôi chút về loại hình kinh doanh mà ông đã điều hành và công việc thể nào đã
thành công. Một lần nữa vị rabi hỏi: "Ông làm nghề gì?" Việc này tiếp tục diễn
ra trong vài phút cho đến khi vị rabi giải thích: "Tôi
hỏi ông làm nghề gì và ông cứ nói cho tôi biết những gì Chúa làm không hà. Ông không
phải là người chịu trách nhiệm về dự án kinh doanh thành công của ông. Đó là
công việc của Chúa. Tôi đang hỏi ông về những gì ông đang làm kìa".
Thực vậy, ai trong
chúng ta đang làm gì chứ? Quan trọng hơn, những gì Đức Chúa Trời đang làm trong
cuộc sống của chúng ta có lẽ chúng ta không nhận ra? Người ta nhanh chóng đổ lỗi
cho Đức Chúa Trời khi mọi việc không biểu hiện theo cách họ mong muốn. Đặt Đức
Chúa Trời ở phía bánh lái của con thuyền khi thuyền sắp sữa bị chìm là việc quá
dễ dàng. Tuy nhiên, người ta thường hay quên ai là người lèo lái chiếc thuyền
khi cuộc sống giống như chúng ta đang có mặt trên một chiếc thuyền đang trên
chuyến hải hành?
Trong phần đọc Kinh
thánh tuần nầy, Môise nhắc tới quá khứ và tương lai. Khi xét đến tương lai của
Israel trong Đất Hứa, Môise tuyên bố rằng, dân tộc sẽ trở nên thoải mái cực kỳ.
Đức Chúa Trời sẽ chúc phước cho họ với mọi thứ tốt lành - nhà cửa, giàu có, và
an ninh - một cuộc sống như mơ! Tuy nhiên, cùng với phần khải thị nầy, Môise
cũng cảnh cáo dân tộc về sự sụp đổ trầm trọng khả thi. Như một kết quả của mọi
sự thành công của họ, thay vì ngợi khen Đức Chúa Trời nhiều hơn trước đây,
Israel đã quên Đức Chúa Trời và xưng rằng: "Ấy là nhờ quyền năng ta và sức lực của
tay ta mà đoạt được những sản nghiệp nầy".
Theo nguyên bản tiếng
Hybálai, mệnh đề nầy có phần chung chung hơn. Từ ngữ “sản nghiệp” được dịch sát nghĩa
là “thành
công”.
Cho dù đó là sự thành công về tiền bạc hoặc bất kỳ loại thành công nào đi nữa, tỉ
như xuất sắc trong sự nghiệp của chúng ta, nuôi dạy con cái thật tuyệt vời, hay
giành được một giải thưởng danh giá, việc gán cho mình một thứ công trạng là bản
chất của con người. Tuy nhiên, như vị rabi đã chỉ ra, ấy chẳng phải là việc làm
của chúng ta đâu, mà là Đức Chúa Trời làm đấy thôi.
Vì vậy, đây là điều chúng ta có thể trả lời ai đó hỏi chúng
ta làm nghề gì: Trước tiên và trên hết, chúng ta cầu nguyện; chúng ta nguyện rằng
Đức Chúa Trời sẽ giúp chúng ta đạt được thành công và phải công nhận rằng chúng
ta không thể đạt được thành công nếu không có Ngài. Chúng ta làm hết sức mình rồi
để phần còn lại cho Đức Chúa Trời; chúng ta đặta hết mọi nỗ lực lớn nhất của mình
nhưng phải công nhận rằng Đức Chúa Trời là Đấng đánh trận và quyết định mọi việc
sẽ ra thế nào vào lúc cuối cùng. Khi mọi thứ lệch lạc đi, chúng ta chấp nhận rằng
mình đã làm hết sức rồi, và khi mọi việc suông sẻ, chúng ta ca ngợi và cảm tạ Đức
Chúa Trời vì sự thành công của chúng ta.
Đó là điều mà hết thảy chúng ta đều có thể làm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét