Đức Chúa Trời Giữ Sổ Bộ
Của Chính Ngài
“Khi Đức
Giê-hô-va biên các dân vào sổ, thì Ngài sẽ kể rằng: Kẻ nầy đã sanh tại Si-ôn” — Thi thiên 87:6
Đối với
nhiều người Do Thái, thực hiện Aliyah - di cư đến xứ Israel - là biến giấc mơ trở
thành sự thật. Rồi có con cái và nuôi dạy chúng trong xứ Israel có nghĩa là người
Do thái đã đi thêm một bước xa hơn nữa trong hơn 2.000 năm khi nắm lấy ước mơ
đó. Vì vậy, như bạn có thể hình dung, nhiều người Mỹ Olim (nhập cư) họ thất vọng không biết sống ra sao sau khi sinh con tại
thành Jerusalem, là thủ đô của chúng tôi, hộ chiếu Mỹ của những trẻ em này sẽ
chỉ cần liệt kê "Jerusalem" vào là nơi sinh của họ,
nhưng không phải "Israel" là quốc gia nơi họ ra
đời.
Theo như các hộ chiếu nầy đã nhắm tới,
Jerusalem đã không được công nhận như là một phần của xứ Israel.
Cách đây một thập niên, một số phụ
huynh người Mỹ của trẻ em sinh ra tại Israel quyết định theo đuổi vấn đề này về
mặt luật pháp. Năm 2002, Quốc hội Mỹ đã bỏ phiếu rằng Israel sẽ được liệt kê
trên tấm hộ chiếu là quốc gia nơi ra đời. Nhưng chính quyền tổng thống tiếp
theo sau đó hết thảy đều gọi hành động của quốc hội này là vi hiến. Trong năm
2015, vấn đề này lên đến đỉnh điểm khi Tòa Án Tối Cao phán quyết rằng "Israel" sẽ bị loại bỏ khỏi hộ chiếu của những người Mỹ
sinh ra tại thành Jerusalem.
Sự việc xảy đến như là một cú đấm đáng
kinh ngạc cho nhiều người Mỹ gốc Do Thái, họ vốn yêu mến xứ sở nơi họ chào đời,
nhưng họ đã đến với xứ Israel như là một phần của ơn kêu gọi thiêng liêng của họ.
Đồng minh quan trọng nhất của chúng tôi sao lại không công nhận Jerusalem là thủ
đô của Israel chứ? Thị trưởng Jerusalem Nir Barkat trả lời bằng câu nói: "Cũng như
Washington là thủ đô của nước Mỹ, Luân đôn là thủ đô của nước Anh, và Paris là
thủ đô của nước Pháp, Jerusalem đã và sẽ luôn luôn là thủ đô của Israel – mà còn
hơn thế nữa, Jerusalem là trái tim và linh hồn của dân tộc Do Thái".
Thi thiên 87 có thể được ghi ra hôm nay
để giải quyết chính vấn đề nầy. Tác giả Thi thiên đã viết: “Khi Đức Giê-hô-va biên các dân vào sổ, thì
Ngài sẽ kể rằng: Kẻ nầy đã sanh tại Si-ôn”.
Nói cách khác, sau cùng thì thế giới
nói gì về con trẻ sanh tại thành Jerusalem không quan trọng đâu. Đức Chúa Trời có
sổ bộ đăng ký của chính Ngài. Ngài sẽ giữ sổ bộ ghi chép những trẻ em nào chào
đời tại Siôn, một từ ngữ khác nói tới Nhà Nước Do thái.
Đây là một lời nhắc nhớ rất tuyệt vời, thế
giới hay người ta trong cuộc sống sẽ nói gì về chúng ta không lấy làm quan trọng
đâu, sau cùng thì việc thực sự là vấn đề nằm ở chỗ Đức Chúa Trời phán chi về chúng
ta. Chúng ta sẽ không đặt quá nhiều quan trọng trên những gì người khác nói hay
nghĩ về chúng ta. Chúng ta chỉ nên phấn đấu sao cho đẹp lòng Chúa chúng ta và tự
lo liệu sao cho chúng ta sẽ có tên trong sổ bộ của Ngài mà thôi. Liệu Đức Chúa
Trời có in dấu chúng ta là tử tế hay gian ác? Là trung tín hay đáng sợ? Là vâng
phục hay ngoan cố? Đức Chúa Trời ghi thành tích cuối cùng - và đó là người duy
nhất đáng kể đến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét