Theo Đuổi Sự Công Bình
Cách Công Bình
“Ngươi phải theo sự công bình cách trọn vẹn, để
ngươi được sống và nhận lấy xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi” — Phục truyền luật lệ ký 16:20
Một trong những câu Kinh
thánh đầu tiên trong phần đọc tuần nầy dạy chúng ta phải: “theo sự công bình cách trọn vẹn”. Dịch
sát nghĩa từ nguyên bản Hybálai, câu nầy đọc là: "theo
sự công bình cách công bình". Trong từng trường hợp, sự
lặp lại của một từ duy nhất rất là rõ ràng. Khi biết rõ kinh Torah không sử dụng
bất kỳ từ ngữ nào theo cách thừa thải, chúng ta phải thắc mắc tại sao Thánh
Kinh lại chọn lặp đi lặp lại một từ ngữ ở đây.
Một câu trả lời được
đề xuất bởi các giáo sĩ Do Thái ấy là sự công bình - và sự công bình cho vấn đề
đó - phải được theo đuổi cách công bình. Nhưng ai đó theo đuổi sự công bình cách
không công bình như thế nào chứ?
Hãy hình dung một
người quyết định thức dậy thật sớm để có thời gian tương giao với Đức Chúa Trời.
Đúng là một sự theo đuổi công bình! Tuy nhiên, để làm việc ấy, người cài đặt
chuông báo thức, và tiếng chuông ấy đánh thức cả gia đình. Giờ đây, người ấy [nam hay nữ] đã tước đi giấc ngủ của người
bạn đời và con cái của mình. Điều nầy chẳng
phải là công bình chi hết. Người nầy phải tìm một phương thức sao cho phù hợp
hơn để theo đuổi sự công bình mà không gây tổn hại đến người khác.
Trong một bối cảnh
khác, chúng ta có thể tưởng tượng theo kiểu truyền khẫu: "lấy tiền của người giàu chia cho kẻ nghèo".
Chắc chắn, cũng chỉ là bố thí tiền bạc cho kẻ nghèo mà thôi. Có thể là chính người
giàu đã kiếm được sự giàu có cách bất công. Tuy nhiên, câu Kinh thánh dạy rằng lấy
của ai đó là không công bình, cho dù mục tiêu là rất công bình trong lý trí. Một
lần nữa, Kinh thánh yêu cầu chúng ta phải theo đuổi một phương thức ngay thẳng
và công bình để bố thí cho kẻ nghèo.
Trong thế giới của Đức
Chúa Trời, cứu cánh không xưng công bình cho phương tiện; thay vì thế phương tiện
phải đồng bộ với mục tiêu cuối cùng.
Một câu chuyện từ thế
kỷ 18 cũng giúp minh họa quan điểm của chúng ta. Một vị rabi nổi tiếng muốn thức
dậy rất sớm vào sáng hôm sau để có thể làm một việc phi thường, nhưng việc làm
thì vô danh và đầy lòng nhân ái. Đến với cứu cánh ấy, ông đã yêu cầu vợ mình dọn
bữa ăn tối sớm hơn để ông có thể đi ngủ sớm hơn. Tối đó, không những bữa ăn không
sớm hơn, mà muộn hơn, vị rabi Do Thái không thể thức dậy đúng thời gian để thực
hiện điều mà ông đã dự định. Ông suy nghĩ trong lòng: "Mình sẽ được xưng công bình khi nổi giận với vợ mình.
Tuy nhiên, tại sao mình phải tức giận vì vợ mình đã ngăn cản không để cho mình phục
vụ Đức Chúa Trời chứ ? Đó là ý muốn của Đức Chúa Trời dành cho mình khi không
cưu giận ở chỗ thứ nhứt!"
Chúng ta hãy theo đuổi
cả hai: sự công bình và sự ngay thẳng trong tuần này, phải biết chắc rằng chúng
ta theo đuổi như thế với một phương thức cũng đem lại sự vinh hiển cho danh của
Đức Chúa Trời. Chúng ta hãy dành thời gian để kiểm tra các phương pháp của
chúng ta trong việc đạt được các mục tiêu và chắc chắn rằng chúng phù hợp với mục
tiêu tối hậu là phục vụ Chúa trong một phương thức công bình cao trọng nhất khả
thi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét