Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015

MẮT CHÚNG TÔI NGỬA TRÔNG CHÚA


Mắt Chúng Tôi Ngửa Trông Chúa
“Hầu cho chúng nó biết rằng chỉ một mình Chúa, danh là Đức Giê-hô-va, Là Đấng Chí cao trên khắp trái đất”  — Thi thiên 83:18

Thi thiên 83 nói rõ ngay từ đầu rằng Thi thiên nầy được viết ra cho các thời điểm gian truân nguy hiểm. Như tác giả Thi thiên đã viết: “Vì, kìa, các kẻ thù nghịch Chúa náo loạn, và những kẻ ghét Chúa ngước đầu lên (câu 2). Bậc thánh hiền Do thái giải thích rằng Thi thiên nầy đặc biệt đã được viết ra cho một thời điểm trong tương lai khi vua xứ Giuđê, Giôsaphát, đối mặt với lời đe dọa gấp ba lần – ba kể thù đến bao vây từ ba quốc gia khác nhau – chỉ phía đông-nam của thành Jerusalem. Mọi sự như đang nghịch lại ông và bại trận dường như là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, Giôsaphát, đang vang dội với tình cảm của Thi thiên nầy, hướng đến Đức Chúa Trời trong sự cầu nguyện.

Vua Giôsaphát đã bước vào Đền Thánh rồi dâng lên cầu nguyện rất hay kết thúc như sau: Hỡi Đức Chúa Trời chúng tôi ôi, chớ thì Ngài sẽ không xét đoán chúng nó sao? Vì nơi chúng tôi chẳng còn sức lực gì đối địch cùng đám quân đông đảo này đang đến hãm đánh chúng tôi, và chúng tôi cũng không biết điều gì mình phải làm; nhưng con mắt chúng tôi ngửa trông Chúa! (II Sử ký 20:12). Giôsaphát đã công nhận rằng ông chẳng có sức để đối địch với đám quân đông đảo nầy. Giải pháp duy nhứt là sự can thiệp thiêng liêng, và ông đã dẫn dắt dân tộc biết hướng mặt và tấm lòng của họ hướng về Đức Chúa Trời hầu cho Ngài sẽ giải cứu họ.

Kết quả thật đáng kinh ngạc. Đức Chúa Trời đã sai quân phục kích tấn kích liên minh sẵn sàng tấn công xứ Giuđê. Từng đám quân trong số ấy nghi ngờ mình bị quân kia phục kích, rồi kết quả là họ đã đánh giết lẫn nhau. Đồng thời, Giôsaphát và quân đội của ông còn lại đó với chiến trận, tin tưởng nơi sự giải cứu của Đức Chúa Trời, và với những người đi trước quân binh mà cất tiếng hát:Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì sự thương xót Ngài hằng có đời đời (II Sử ký 20:21).

Bởi thời điểm Giôsaphát cùng lực lượng của ông đến tại bối cảnh đó, chiến trường đã được giải quyết xong – bởi Đức Chúa Trời. Đám quân kia đã bị đánh bại, ngay cả chẳng có một người sống sót, và người Do thái thậm chí không động đến móng tay. Mọi sự còn lại là các thứ chiến lợi phẩm — nhiều đến nỗi phải tốn đến trọn ba ngày mới thu được hết.

Câu chuyện nói tới Giôsaphát và chiến thắng đáng kinh ngạc nầy dạy cho chúng ta thấy rằng ngay cả khi dường như chẳng có có cơ hội nào nữa, với Đức Chúa Trời, chúng ta có thể đắc thắng hết mọi thử thách của mình. Hơn nữa, có khi Đức Chúa Trời sẽ đem chúng ta đến một tình huống dường như vô vọng hoàn toàn để rồi chúng ta có thể học biết rằng Ngài hoàn toàn nắm quyền tễ trị và có thể xoay chuyển bất kỳ tình huống nào. Tác giả Thi thiên đã kết luận theo ý ấy như sau: “Hầu cho chúng nó biết rằng chỉ một mình Chúa, danh là Đức Giê-hô-va, là Đấng Chí cao trên khắp trái đất”.

Tôi muốn khích lệ chúng ta hãy tin cậy nơi Đức Chúa Trời và hướng về Ngài trong sự cầu nguyện ngay cả trong các tình huống tuyệt vọng nhất. Đức Chúa Trời có thể phục hồi lại mối quan hệ đã gãy vỡ, xoay chuyển mọi hoàn cảnh của chúng ta, và chữa lành cho kẻ đau. Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì sự thương xót Ngài hằng có đời đời”. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét