Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

CÓ TINH THẦN BIẾT ƠN


Có Tinh Thần Biết Ơn
“Dân Am-môn và dân Mô-áp sẽ không được phép vào hội Đức Giê-hô-va, dầu đến đời thứ mười cũng chẳng hề bao giờ vào được; bởi vì khi các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chúng nó không đem bánh và nước ra rước các ngươi trên đường, và bởi vì chúng nó có mướn Ba-la-am, con trai Bê-ô, ở Phê-thô-rơ tại Mê-sô-bô-ta-mi, đi đến rủa sả ngươi” — Phục truyền luật lệ ký 23:3–4

Tôi vô cùng xúc động bởi tin tức thuật lại câu chuyện gần đây về một người mẹ tên Kellie Haddock, là người tiếp tục một sứ mệnh xác định và cảm ơn các nhân viên y tế đã cứu mạng con trai của bà 10 năm trước đây. Vào cái ngày định mệnh đó, Kellie, đứa con sơ sinh ba tuần tuổi của bà là Eli, và chồng bà là AJ bị tai nạn xe hơi, AJ chết ngay khi ấy và làm bị thương nặng nhiều người khác. Phần chẫn đoán cho đứa trẻ sơ sinh không để lại chút hy vọng gì cả, nhưng nhóm nhân viên y tế  quyết định không chịu thua.

Mười năm sau, Eli Haddock vẫn sống và mạnh giỏi, và mẹ của anh muốn cảm ơn những người đã làm cho việc ấy ra khả thi. Được trang bị với một đội quay phim, bà bắt tay vào việc. Với tấm lòng thật cảm kích, đôi mắt một y tá đẫm lệ khi cô giải thích: "Tôi chưa hề được cảm ơn trước đây".

Đấy là sức mạnh của câu nói: "Cảm ơn".

Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần này, chúng ta đọc mạng lịnh cho rằng nữ giới Israel bị cấm kết hôn với những người xuất thân từ hai xứ Am-môn và Mô-áp: “bởi vì khi các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chúng nó không đem bánh và nước ra rước các ngươi trên đường, và. . .".

Trong Dân số ký 21, dân Do thái đã xin phép để đi qua vùng đất của dân Am-môn và Mô-áp, họ nói rằng: "Xin cho phép chúng tôi đi ngang qua xứ vua, chúng tôi sẽ không xây vào đồng ruộng, hay là vào vườn nho, và chúng tôi cũng sẽ không uống nước các giếng, cứ đi đường cái của vua cho đến chừng nào qua khỏi bờ cõi vua" (Dân số ký 21:22). Tuy nhiên, không những hai xứ nầy không cho phép con cái Israel đi ngang qua, họ còn lăm le chiến tranh đối với dân Israel nữa. Thiệt là kỳ lạ, Đức Chúa Trời đã xoá các xứ nầy đi bởi vì họ đã không mang thức ăn và nước uống cho dân Do thái. Chắc chắn những gì họ đã làm còn tồi tệ hơn nữa!

Bằng việc nhấn mạnh sự thất bại của dân Am-môn và Mô-áp không tỏ ra sự hiếu khách đối với dân Do Thái, Kinh Thánh dạy chúng ta một bài học về tầm quan trọng của thái độ biết ơn. Hãy nhớ rằng, dân Am-môn và Mô-áp là con cháu của Lót. Cuộc sống của Lót đã được cứu hai lần bởi Ápraham, là chú ruột của ông. Ở đây, dòng dõi của Ápraham sắp đi ngang qua đất của họ, và họ đã không bày tỏ thái độ biết ơn đối với vai trò của Ápraham trong sự sống còn của họ.

Lòng biết ơn là sự bảo vệ lớn lao nhất chống lại sự thù địch. Nếu dân sự của xứ Am-môn và Mô-áp đã có tinh thần biết ơn, sẽ chẳng có chiến tranh đâu (là điều khiến họ kết thúc trong hư mất). Sự họ thiếu lòng biết ơn đã dẫn đến hành vi tồi tệ hơn, và cuối cùng là sự sụp đổ của họ.

Tương tự như vậy, chúng ta cần phải trưởng dưỡng một tinh thần biết ơn trong chính đời sống của chúng ta để duy trì các mối quan hệ hòa bình và có ý nghĩa. Khi chúng ta tập trung vào điều lành mà nhiều người khác đã làm cho chúng ta, chúng ta rất ít khả năng rơi vào một cuộc xung đột với họ và có nhiều khả năng vui hưởng với người ta trong cuộc sống của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét