Thứ Tư, 5 tháng 8, 2015

NẾM TRẢI MỌI THỬ NGHIỆM CỦA CHÚNG TÔI



Nếm Trải Mọi Thử Nghiệm Của Chúng Tôi
Ấy là Ngài đã dẫn ngươi đi ngang qua đồng vắng mênh mông gớm ghiếc nầy, đầy những rắn lửa, bò kẹp, đất khô khan, chẳng có nước; Ngài khiến nước từ hòn đá rất cứng phun ra cho ngươi; lại trong đồng vắng, Ngài ban cho ngươi ăn ma-na mà tổ phụ ngươi chưa hề biết, để hạ ngươi xuống và thử ngươi, hầu về sau làm ơn cho ngươi” — Phục truyền luật lệ ký 8:15–16

Năm 1924, một nhóm những nhà leo núi đã tìm cách chinh phục Núi Everest, song hội thảo của họ chưa đạt được gì hết. Hai nhà leo núi đã tiến xa hơn phần còn lại, nhưng rồi đã biến mất một cách kín nhiệm. Đâu đó gần tới đỉnh núi, nhiều yếu tố đã thắng hơn họ và họ đã ngã chết. Sau khi nỗ lực đạt tới chỗ nhất trí kia không thành, phần còn lại của nhóm đã trở về Luân đôn, họ đã trình bày vắn tắt về chuyến phiêu lưu bất hạnh ở đó.

Một trong những nhà leo núi đã đưa ra phần đánh giá rồi hướng vào tấm ảnh núi Everest thật lớn dán trên bức tường sau lưng ông. Ông nói: “Hỡi Everest, chúng ta đã tìm cách chinh phục ngươi một lần nữa, nhưng ngươi đã chế ngự chúng ta. Chúng ta đã tìm cách chinh phục ngươi lần thứ hai, song một lần nữa, ngươi là quá nhiều đối với chúng ta. Nhưng, Everest ơi, ta muốn ngươi biết rằng chúng ta sẽ chinh phục ngươi, vì ngươi không thể ngày càng to tát được, và chúng ta mới là to tát đây!”

Và cũng một thể ấy với nhiều thách thức trong chính đời sống của chúng ta – chúng sẽ chẳng khiến ai đó ra nhỏ hơn, nhưng chúng không sao lớn hơn được. Mặt khác, chúng ta có thể tấn tới và thay đổi để thắng hơn chúng.

Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, như Môise cứ tiếp tục ôn lại phần dạy dỗ trong 40 năm qua, ông đã nhớ lại thể nào Đức Chúa Trời “ . . . đã dẫn ngươi đi ngang qua đồng vắng mênh mông gớm ghiếc nầy, đầy những rắn lửa, bò kẹp, đất khô khan, chẳng có nước; Ngài khiến nước từ hòn đá rất cứng phun ra cho ngươi; lại trong đồng vắng, Ngài ban cho ngươi ăn ma-na mà tổ phụ ngươi chưa hề biết, để hạ ngươi xuống và thử ngươi, hầu về sau làm ơn cho ngươi”.

Nói ngắn gọn, Môise đã ôn lại mọi cám dỗ và thử nghiệm mà Israel phải nếm trải trong đồng vắng. Họ đã nếm trải đói khát, và nguy hiểm. Chúng ta cũng biết rằng họ đã thực hiện 42 lần dừng chân trong những năm tháng ấy, có lần dừng lại chỉ mấy giờ đồng hồ, nhiều lần khác kéo dài mấy thập niên. Họ không hề biết lúc nào họ sẽ phải ra đi, họ sẽ đi đến đâu, hoặc khi nào thì họ sẽ phải nghỉ ngơi. Song qua mọi sự ấy, họ lớn lên thành một dân rồi trở nên xứng đáng cho việc bước vào Đất Hứa, nơi mà nhiều người khác trước họ đã thất bại.

Đối với tôi, phần dạy dỗ quan trọng nhất của hai câu nầy là phần sau cùng: “ . . . để hạ ngươi xuống và thử ngươi, hầu về sau làm ơn cho ngươi”. Đây là chỗ mà Môise đã chỉ ra mục đích của mọi sự thử nghiệm trong cuộc sống – cả về dân Israel và chính chúng ta – ấy là mọi việc sẽ là tốt lành cho chúng ta vào lúc sau cùng.


Mỗi cuộc thử nghiệm là một cơ hội để lớn lên cách tích cực. Từng thử thách là một cơ hội để chiếu sáng ra. Từng sự thách thức đem lại tiềm năng mà chúng ta không biết mình đã có. Nguyện chúng ta, với sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời, sẽ nếm trải mọi thử thách càng mạnh mẽ hơn, tốt hơn, và lớn lao hơn trước đây bao giờ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét