Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

CHÚNG TÔI CẦN TIẾNG KÊU LA CỦA QUÍ VỊ


Chúng Tôi Cần Tiếng Kêu La Của Quí Vị

Công chúa mở rương ra, thấy đứa trẻ, là một đứa con trai nhỏ đang khóc, bèn động lòng thương xót mà rằng: Ấy là một đứa con của người Hê-bơ-rơ — Xuất Êdíptô ký 2:6

Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần nầy, chúng ta đọc về sự ra đời của Môise, ông là người đã cứu lấy dân Israel. Hầu hết chúng ta đều quen thuộc với câu chuyện đều biết rõ, sự ra đời và sự sống còn của Môse không phải là một việc dễ dàng. Pharaôn đã ban chiếu chỉ rằng từng đứa trẻ nam Do thái phải bị ném xuống dòng sông Nile. Đức Chúa Trời đã làm ra một phép lạ (phép lạ thứ nhứt trong nhiều phép lạ) và Môse đã ra đời sớm ba tháng. Điều nầy đã khiến cho bố mẹ ông phải mất một ít thời gian, và họ có quyền giấu Môse trong ba tháng trước thời điểm sanh đẻ như mong đợi. Ở điểm nầy, bố mẹ của Môse đã nhận ra rằng họ phải để cho ông ra đi và nương cậy vào ân điển của Đức Chúa Trời. Họ đã đặt ông vào một cái rương, đặt nó trên dòng sông Nile river, rồi cầu thay xin cho mọi điều tốt nhứt.

Đức Chúa Trời đã sắp đặt khi cái rương trôi nổi trên dòng sông, con gái của Pharaôn xuống tắm nơi dòng sông ấy. Giờ đây, hãy theo dõi cho kỹ hơn. Nàng nhìn thấy cái rương: Công chúa mở rương ra, thấy đứa trẻ, là một đứa con trai nhỏ đang khóc, bèn động lòng thương xót”.

Bậc thánh hiền Do thái đưa ra hai thắc mắc: Thứ nhứt, làm sao công chúa của Pharaôn biết rõ đứa trẻ ấy là người Hêbơrơ? Thứ hai, theo nguyên ngữ Hybálai, câu nói thứ nhứt ám chỉ đến một “ấu nhi nam” đang nằm trong cái rương, nhưng rồi ám chỉ đến một thiếu niên” đang kêu khóc. Tại sao Môsetrước tiên được gọi là ấu nhi, nhưng rồi là một đứa trẻ?

Câu trả lời được đưa ra, ấy là câu nói đang đề cập tới hai đứa trẻ khác nhau. Công chúa của Pharaôn đang mở cái rương ra và nhìn thấy ấu nhi Môse. Khi đó nàng nhìn thấy một đứa trẻ – Arôn, là anh của Môse – và nó đang khóc. Nàng nhận ra rằng Arôn là anh của ấu nhi kia, hai đứa trẻ có quan hệ với nhau, thì hiểu rằng đây là một ấu nhi Hybálai đang ở trong mối nguy hiểm phải chịu chết. Chính tiếng khóc của Arôn đã làm cho tấm lòng nàng rộng mở ra rồi khiến cho nàng phải động lòng thương xót đối với Môse rồi cứu vớt Môise.

Sứ điệp của sự dạy dỗ nầy, ấy là khi chúng ta kêu la cho chính mình, chúng ta bày ra một tác động có hạn. Nhưng khi chúng ta kêu la cho nhau, chúng ta có một tác động lớn lao hơn và có thể vời đến ơn cứu rỗi lạ lùng kia.

Ngày nay, tôi nghĩ rằng sứ điệp nầy có một ý nghĩa lớn lao hơn. Khi người Do thái kêu la cho chính họ, thế giới khó mà chịu nghe lắm. Tuy nhiên, một lần nữa nhiều người Do thái đã bị sát hại, một lần nữa nhiều người Do thái bị bắt bớ. Thế giới há miệng ngáp và cứ tỉnh bơ luôn.

Nhưng khi các anh chị em Cơ đốc của chúng ta kêu la với thế giới vì ích của chúng ta, thình lình thế giới lắng nghe. Chúng ta cần tiếng kêu la của quí vị nhiều hơn nữa kìa. Hãy kêu la vì các anh chị em người Do thái nào đang đối diện với đói kém, bắt bớ, và khủng bố. Hãy mở toang tấm lòng của một thế giới dửng dung ra. Hãy gợi lên lòng thương xót, khích lệ sự trợ giúp của họ, và giúp đưa dân Do thái đến với sự cứu rỗi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét