Đức Chúa Trời ngự trong chỗ tối tăm
Môi-se đáp rằng: Đừng sợ chi, vì Đức Chúa Trời giáng lâm đặng thử
các ngươi, hầu cho sự kính sợ Ngài ở trước mặt các ngươi, cho các ngươi không
phạm tội. Vậy, dân sự đứng cách tận xa, còn Môi-se đến gần đám mây đen kịt có Đức
Chúa Trời ngự ở trong — Xuất Êdíptô ký 20:20–21
Khi
con cái Israel đứng tại Núi Sinai để nhận lãnh Lời của Đức Chúa Trời, họ đã
nhận ít hơn họ đã lằm bằm mặc cả, gồm sấm sét, khói, và tiếng kèn thổi vang! Mọi
thứ đều là quá nhiều cho dân Israel, và họ đã run rẩy sợ hãi cho mạng sống của
họ. Nhưng Môise đã nói cùng họ: “Đừng sợ chi, vì Đức Chúa Trời giáng lâm đặng thử các ngươi, hầu
cho sự kính sợ Ngài ở trước mặt các ngươi, cho các ngươi không phạm tội”.
Nói
cách khác, Môise đang nói: “Đây chỉ là một thử nghiệm vì ích riêng của các ngươi, để các
ngươi biết kính sợ Chúa và đứng dang xa ra đối với tội lỗi”. Tuy nhiên, dân sự vẫn còn kinh sợ và “đứng cách tận xa”.
Tuy
nhiên, Môise đã làm ngược lại. Ông đã đứng gần với Đức Chúa Trời hơn. Kỳ thực, câu
Kinh thánh cho chúng ta biết rằng “Môise đến gần đám mây đen kịt . . .”. Môise
cứ bước tới mặc dù khi cứ bước tới như thế, thì đám mây càng đen kịt hơn. Hãy
chú ý, câu Kinh thánh gọi đám mấy là “đen kịt”; đây không phài là màu đen bình thường. Đây
là màu đen không thể xuyên thấu được. Tuy vậy, chỗ đen kịt ấy “có Đức Chúa Trời ngự
ở trong”.
Hết
thảy chúng ta đều kinh nghiệm sự tối tăm trong đời sống của chúng ta. Đối với
người nầy, có thể đó là những khó khăn về tài chính; đối với nhiều người khác, có
thể đó là sự nghèo khó tư niên. Đối với một số người, có thể đó là một cuộc hôn
nhân dường khư không kham nổi, và đối với nhiều người khác, có thể đó là một
mối quan hệ đầy đau khổ với một thành viên trong gia đình. Chúng ta kinh nghiệm
mất mát trong cuộc sống khi chúng ta mất đi một người thân yêu dấu. Chúng ta
kinh nghiệm bệnh tật – chính bệnh tật của mình hay của những người mà chúng ta
rất yêu mến. Trong những thời điểm giống như thế, bóng tối tăm không sao dò
thấu được.
Nhưng
đâu là phản ứng của chúng ta đối với mọi sự trong chổ tối tăm nầy? Chúng ta
phản ứng thế nào đối với sợ hãi, lộn xộn, sự kinh khiếp trong chỗ không biết
mình phải xoay trở ra sao nữa? Có phải chúng ta cứ đứng xa xa đối với Đức Chúa
Trời không? Hay chúng ta đến gần Ngài hơn?
Nhiều
người bị cám dỗ cứ đứng cách tận xa kia.Sự nếm trải những khoảnh khắc đen tối
có thể khiến cho chúng ta cảm thấy bị bỏ rơi hay bị Đức Chúa Trời chối bỏ. Nhưng
Môise dạy chúng ta một bài học đáng kinh ngạc trong mấy câu Kinh thánh nầy — Đức
Chúa Trời ngự ở trong chỗ đen kịt ấy! Những thời điểm tăm tối
không phải là lúc để xây khỏi Đức Chúa Trời đâu – chúng là khoảnh khắc quí báu
để đến gần với Ngài hơn đấy.
Trong
Thi thiên 91:15, Đức Chúa Trời phán: “Trong sự gian truân, ta sẽ ở cùng người”. Đức
Chúa Trời đang ở với chúng ta trong những thời điểm gian nan nhất. Đã đến lúc
cho chúng ta phải nắm lấy Ngài và để cho Ngài bồng ẳm chúng ta qua.
Khi
Đức Chúa Trời dựng nên thế gian, sự tối tăm đã có trước rồi mới có sự sáng. Ban
đêm có trước, rồi mới có ban ngày. Nếu bạn thấy mình đang ở trong thời kỳ tối tăm
lúc bây giờ, đừng sợ hãi. Hãy làm theo như Môise đã làm và cứ giữ việc bước tới
trong đức tin. Nếu bạn bền đỗ, trong chỗ tối tăm ấy là quí báu lắm, vì ở đó bạn
sẽ tìm gặp Đức Chúa Trời – và rồi sẽ có sự sáng láng cho.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét