Hãy Nhớ Nghỉ Ngơi
“Ngươi hãy làm hết công việc mình trong sáu ngày; nhưng ngày thứ
bảy là ngày nghỉ của Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi: trong ngày đó, ngươi, con
trai, con gái tôi trai tớ gái, súc vật của ngươi, hoặc khách ngoại bang ở trong
nhà ngươi, đều chớ làm công việc chi hết” — Xuất
Êdíptô ký 20:9–10
Có nhiều cách để phục vụ Đức Chúa Trời. Đôi
khi chúng ta được kêu gọi để cho kẻ đói ăn, những lần khác thăm viếng người đau
ốm. Một số người trong chúng ta được kêu gọi để lao động và kiếm sống để tiếp
trợ cho gia đình mình. Nhiều người khác phục vụ Đức Chúa Trời bằng cách ở tại
nhà và lo liệu mọi nhu cần trong gia đình mình. Có nhiều cách thức lắm cho sự
phục vụ Đức Chúa Trời – và có khi, cách phục vụ Ngài tốt nhứt là nghỉ ngơi.
Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, khi chúng
ta đọc đến 10 Điều Răn, chúng ta đến với điều răn hãy nhớ ngày Sa-bát. Câu Kinh
thánh chép: “Ngươi hãy
làm hết công việc mình trong sáu ngày; nhưng ngày thứ bảy là ngày nghỉ của
Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi: trong ngày đó, ngươi, con trai, con gái tôi trai
tớ gái, súc vật của ngươi, hoặc khách ngoại bang ở trong nhà ngươi, đều chớ làm
công việc chi hết”.
Từ ngữ Hybálai trong Kinh thánh cho cụm từ “người hãy làm hết công việc mình” là ta’avod, nó cũng có nghĩa là “ngươi sẽ phục vụ”. Bậc thánh hiền Do thái đề
nghị cách đọc câu nầy như sau: “Sáu ngày ngươi sẽ phục vụ Đức Chúa Trời bằng
cách làm mọi công việc của ngươi, nhưng ngày thứ bảy là ngày Sa-bát . . . và ngươi sẽ phục vụ Giêhôva
Đức Chúa Trời ngươi bằng cách không làm công việc chi hết”. Đôi khi chúng ta phục vụ Đức
Chúa Trời qua công việc của hai bàn tay mình, nhưng ngày Sa-bát dạy chúng ta rằng
ở những lần khác, cách thức phục vụ Đức Chúa Trời là bằng sự nghỉ ngơi.
Nghỉ ngơi phục vụ Đức Chúa Trời như thế nào?
Maimonides, nhà vật lý và là rabi nổi tiếng
của thế kỷ thứ 12, đã từng nói: “Nếu một người đi ngủ để giúp cho tâm trí
mình nghỉ ngơi và cung ứng sự yên nghỉ cho thân thể mình hầu cho người sẽ không
mắc bịnh và không thể phục vụ Đức Chúa Trời vì cớ đau ốm, trong trường hợp nầy
chính giấc ngủ của người là sự phục vụ cho Đức Chúa Trời”. Mọi sự đều nương vào suy
nghĩ của chúng ta. Nếu chúng ta ăn uống hầu cho chúng ta có năng lực để phục vụ
Đức Chúa Trời, thế thì sự ăn uống của chúng ta là sự phục vụ cho Đức Chúa Trời.
Nếu chúng ta tập tành hầu cho chúng ta có sức lực để phục vụ Đức Chúa Trời, thế
thì sự tập tành của chúng ta là sự phục vụ Đức Chúa Trời. Và nếu chúng ta nghỉ
ngơi hầu cho chúng ta có thể phục vụ Đức Chúa Trời với sự vui vẻ, sốt sắng, và mạnh
mẽ, khi ấy sự nghỉ ngơi cũng là sự phục vụ cho Đức Chúa Trời nữa.
Thêm nữa, có một ý nghĩa sâu sắc hơn cho nghỉ
ngơi là sự phục vụ Đức Chúa Trời. Khi chúng ta nghỉ ngơi – khi chúng ta nghỉ xã
hơi từ việc làm mọi sự mà chúng ta đang làm – chúng ta đang bày tỏ ra đức tin của
chúng ta nơi Đức Chúa Trời. Nhiều người tham công rách việc vì họ nghĩ rằng nếu
họ thôi không làm việc, thế giới sẽ thôi không còn quay trên cái trục của nó
nữa. Khi chúng ta nghỉ ngơi, chúng ta công nhận rằng Đức Chúa Trời là Đấng đang
điều khiển thế giới, chớ không phải chúng ta. Đức tin nầy cũng là sự phục vụ Đức
Chúa Trời.
Tuần nầy, hãy nghỉ xã hơi đi. Phải nhớ nghỉ
ngơi, thoải mái, và lấy sức lại. Đôi khi việc lớn lao nhất mà chúng ta có thể
làm cho sự vinh hiển của Đức Chúa Trời là không làm công việc chi hết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét