Chỉ Xoay Đầu Thôi
“Hỡi con
người, khá cho nhà Y-sơ-ra-ên biết nhà nầy, hầu cho chúng nó xấu hổ về tội lỗi
mình. Chúng nó khá đo theo kiểu nó. Khi chúng nó hổ thẹn về mọi điều mình đã
làm, ngươi khá giơ hình nhà nầy ra cho chúng nó, là những hình thế, đường ra, lối
vào, hết thảy các hình trạng, hết thảy những mạng lịnh nó, hình nó, và hết thảy
lệ luật nó. Hãy viết mà tả ra mọi điều đó trước mặt chúng nó, hầu cho chúng nó
giữ lấy cả hình nó và cả lệ luật nó để làm theo” — Êxêchiên 43:10–11
Mỗi ngày là cơ hội khác để thay đổi đời sống
và bản thân chúng ta sao cho tốt hơn. Tuy nhiên, phần nhiều người trong chúng
ta thức giấc vào ban sáng với mọi sự đề ra phải thay đổi, chỉ để được nhắc cho
nhớ rằng muốn làm như thế thì thật là khó. Thường thì chúng ta ngã lòng và
choáng ngợp rồi kết thúc một ngày y như chúng ta đã bắt đầu.
Trong Thi thiên 103:12, chúng ta đọc: “Phương đông xa cách phương tây bao nhiêu, thì Ngài đã đem sự vi
phạm chúng tôi khỏi xa chúng tôi bấy nhiêu”. Tuy
nhiên, sự
hiểu biết của người Do thái về câu Kinh thánh nầy không hoàn toàn là lạc quan. Bản
dịch của người Do thái về câu Kinh thánh nầy là: “phương đông cách
phương tây rất là xa, chúng ta cũng xa cách đối với Đức Chúa Trời y như thế, sự
vi phạm của chúng ta được dời đi xa như vậy đấy”. Tội lỗi của chúng ta làm
phân cách chúng ta rất xa đối với Đức Chúa Trời. Nhưng cũng đừng ngã lòng đấy
nhé. Như một vị rabi đã giải thích, việc khép lại khoảng cách ấy chẳng mất gì
nhiều đâu.
“Đông
xa đoài tới cở nào ru?” Rabi Menachem Mendel xứ Kotzk thắc mắc như thế. Rồi vị rabi
nói tiếp: “Đông và Tây như đứng kề cận nhau. Mọi sự bạn cần phải thay đổi
là chiều hướng của cái đầu của mình mà thôi”. Nói về mặt thuộc thể, vị rabi đang nói rằng:
hãy đổi cái đầu của bạn từ việc nhìn vào phía Đông sang việc nhìn vào phía Tây,
điều nầy chứng minh rằng Đông và Tây ở ngay kề bên nhau – vấn đề là bạn đang
nhìn về hướng nào mà thôi. Nói về mặt thuộc linh, sự việc có ý nói, khi chúng
ta xoay cái đầu của mình – khi chúng ta thay đổi lý trí của mình – ngay lập tức
chúng ta khép cái khoảng trống đang đe doạ sự gần gũi của chúng ta với Đức Chúa
Trời.
Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần nầy, Đức Chúa
Trời đã điều khiển tiên tri Êxêchiên phải: “mô tả đền thờ của dân Israel, để chúng thấy xấu hổ về tội lỗi của
chúng . . . và nếu chúng thấy xấu hổ về những điều chúng đã phạm, hầu cho chúng
giữ lấy thiết kế của đền thờ . . .”. Mọi sự Đức Chúa Trời yêu
cầu dân sự, ấy là họ phải thấy xấu hổ về tội lỗi của họ. Nếu họ công nhận những
gì họ đã phạm là sai lầm, hối tiếc về điều đó, rồi quyết định không bao giờ lặp
lại mọi lầm lỗi ấy nữa, từng ấy thôi sẽ phục hồi lại mối quan hệ của họ đối với
Đức Chúa Trời.
Quả thực, ở mặt nầy, sự thay đổi rất là khó. Ở
mặt kia, xoay cái đầu là việc phải làm; một sự thay đổi nơi chiều hướng; một sự
thay đổi của tấm lòng. Chúng ta từng đổi hướng, chúng ta ra khác biệt rồi vì
chúng ta đã đổi hoàn toàn số phận của mình.
Tuần nầy, chúng ta hãy dò tìm và hãy công
nhận nơi mình đã hướng đến là một hướng không đúng. Khi chùi mọi thói tật không
tốt của mình dưới tấm thảm mà ai cũng biết, đấy là một sự thử thách, nhưng
chúng ta hãy thử nhìn vào những việc ấy, những thứ mà chúng ta đã dùi mài quá
lâu. Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta và muốn có một mối quan hệ với chúng ta
cho dù là thế nào. Mọi sự Ngài yêu cầu, ấy là chúng ta công nhận sự thiếu sót
của mình và thành thực hối tiếc chúng. Chỉ khi ấy, chúng ta mới hướng đầu mình
về một phương hướng đúng đắn — hướng về Đức Chúa Trời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét