Phục Vụ Đức Chúa Trời Trong
Từng Thời Kỳ
“Đây là
các điều ngươi sẽ dâng lên bàn thờ: Hai chiên con một tuổi, mỗi ngày thường thường
như vậy. Buổi sớm mai ngươi hãy dâng một trong hai chiên con; con thứ nhì hãy
dâng vào buổi chiều tối” — Xuất
Êdíptô ký 29:38–39
Theo truyền khẫu Do thái, đồng tiền của Ápraham
chứa một hình ảnh nói tới đôi thanh niên thanh nữ mặt nầy và bức hình hai cụ
già ở mặt kia. Tất nhiên, những hình ảnh nầy không nằm ở đó chỉ để làm đẹp cho
tiền tệ của Ápraham. Chúng có một sứ điệp và ý nghĩa mà cả hai Ápraham và Sara mang
theo với họ suốt cuộc sống của họ.
Đây là một sự nhắc nhớ các bài học mà chúng
ta có thể tiếp thu từ những thời kỳ trong đời sống của chúng ta – thời thanh
xuân và những năm tháng tuổi già.
Tuổi trẻ có lợi thế hơn tuổi già. Họ chan
chứa tình cảm và tràn trề sức mạnh. Về mặt thuộc thể, họ có nhiều khả năng và
thường thì được lèo lái một cách có lý tưởng. Đây là lý do tại sao nhiều phong
trào cải cách đã khởi sự trong các chiến dịch của trường đại học – tuổi trẻ có
đầy năng lực và sẵn sàng làm hết sức mình để đạt được các mục tiêu của họ.
Tuy nhiên, tuổi trẻ cũng có những hạn chế của
nó. Lứa tuổi thanh niên thiếu kinh nghiệm và sự chin chắn của thế hệ cao tuổi
hơn. Trong mọi sự họ đang nhìn biết kia, có nhiều thứ họ chưa biết. Có thể họ
có các ý tưởng đáng khích lệ, nhưng họ không có kinh nghiệm hướng dẫn họ đạt
được các mục tiêu theo cách thức tốt nhứt khả thi. Thêm nữa, tuổi trẻ dễ dàng
bị lung lạc bởi tình cảm cùng các ham muốn của họ trong mọi sự theo phần xác. Những
việc nầy cũng có thể trì kéo họ lại không đạt được các mục tiêu của họ.
Tuổi già có lợi thế hơn tuổi trẻ trong lãnh
vực nầy. Về phần thuộc thể, chắc chắn là mất đi cái sáng láng và lung linh của
nó. Chúng ta được khôn ngoan hơn khi chúng ta già dặn hơn. Chúng ta nhận biết
sự hư không của của cải vật chất. Chúng ta đã tiếp thu từ các kinh nghiệm và đã
luyện lọc phẩm cách của chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta cũng đối diện với nhiều
thách thức. Không giống như lứa tuổi thanh niên, thân thể của chúng ta đã nếm
trãi cuộc sống nhiều hơn. Chúng ta có thể cảm thấy nhiều mệt mỏi và ít lanh lợi
hơn thời thanh xuân của mình. Thường thì cũng đã mất đi một số tình cảm dành
cho cuộc sống khi chúng ta có tuổi thêm. Khi chúng ta từng khoác lấy năng lực
và đầy ngẫu hứng lúc đảm nhận một thách thức mới, thật là đáng nhớ khi nắm lấy
sự phấn khích về những vụ việc mà bạn đã từng thực hiện trong 40 năm qua.
Hai mặt đồng tiền của Ápraham dạy cho chúng
ta biết rằng một người cần phải rút tỉa mọi lợi ích của cả hai: tuổi già và tuổi
trẻ trong mọi thời điểm. Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta cần phải trau giồi tình
trạng trưởng thành và làm chủ mọi thứ tình cảm của mình trong khi phục vụ Đức
Chúa Trời với sự phấn khích và sự mạnh mẽ tự nhiên. Ở tuổi già, chúng ta cần
phải tập trung mọi sức lực và động cơ, trong khi phục vụ Đức Chúa Trời với sự
khôn ngoan khó mà kiếm được của chúng ta.
Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần nầy, chúng ta đọc
thấy hai thứ của lễ có cần phải được đem đến từng ngày một – một vào lúc sớm
mai và một lúc chiều tối. Bậc thánh hiền Do thái dạy rằng bài học dành cho chúng
ta, ấy là chúng ta cũng phải dâng của lễ cho Đức Chúa Trời vào buổi sớm mai của
đời sống chúng ta và vào lúc xế chiều của đời sống chúng ta; khi chúng ta còn
trẻ và khi chúng ta đã cao tuổi. Chúng ta cần phải phục vụ Đức Chúa Trời trong
thời kỳ đầu tiên và trong thời kỳ cuối rốt của chúng ta – và ngay giữa từng
thời kỳ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét