Bước
Đầu Tiên Để Thay Đổi
“Đức Giê-hô-va cũng phán cùng
Môi-se rằng: Ta đã xem thấy dân nầy, kìa là một dân cứng cổ” — Xuất Êdíptô ký 32:9
Năm 1937, Frank Lloyd Wright đã xây một ngôi
nhà cho một doanh nhân rất giàu có. Một buổi tối trời mưa, khi vị doanh nhân
đang thư thả với các đồng nghiệp, mái nhà bắt đầu sụp thẳng xuống trên chỗ ngồi
đầu bạn của vị doanh nhân. Ông nầy gọi điện thoại đến Wright rồi nói:
“Frank à, ông xây cho chúng tôi một ngôi nhà thật đẹp, nhưng mái nhà đổ sụp
xuống rồi. Tôi đang thư thả với một số thực khách ngay bây giờ và nước mưa dội
thẳng trên đầu tôi kìa!” Wright đáp: “Được rồi, thế thì hãy dời cái ghế ông đi chỗ
khác đi”.
Giống như với cái mái nhà sụp đổ xuống kia, cũng
một thể ấy với đời sống của chúng ta; nếu chúng ta không chịu trách nhiệm về
mọi lầm lỗi của mình, chúng ta không thể sửa chửa chúng.
Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần nầy, Môise đã có
mặt trên Núi Sinai đang tiếp nhận 10 Điều Răn và Luật pháp từ Đức Chúa Trời khi
dân Israel ở dưới chân núi phạm tội với con bò con vàng. Đức Chúa Trời truyền
cho Môise, ông phải đi xuống núi vì dân sự đã phạm tội. Đức Chúa Trời đã gọi họ
là một “dân cứng cổ” là dân mà Ngài đã định hủy diệt và Ngài
tính bắt đầu một dân mới từ Môise. Sau khi nài xin sự tha thứ cho dân sự và đã
đạt được điều đó, Môise đi xuống núi và nhìn thấy mọi điều không khiến cho ông
phải ngạc nhiên — dân sự đang thờ lạy con bò con bằng vàng. Môise đã nổi giận,
và trong cơn giận dữ ấy, ông đã đập bễ hai tấm bảng đá mà Đức Chúa Trời ban cho
mà ông đã nhận lãnh trên Núi Sinai.
Điều chi đang diễn ra ở đây vậy? Tại sao Môise
lại bị sốc và giận dữ như thế khi ông nhìn thấy con cái Israel đang làm chính
xác những gì Đức Chúa Trời đã truyền cho ông biết là họ đang làm?
Bậc thánh hiền người Do thái dạy rằng những
điều làm cho Môise chao đảo nhiều như thế, như Kinh thánh cho chúng ta biết, là
dân sự không những đã sa vào trong tội lỗi; mà họ còn nhảy múa và vui mừng
trong tội lỗi của họ nữa. Họ đã không nhìn vào Môise với hai tấm bảng đá rồi
nói: “Ồ, chúng ta thực sự rối loạn rồi”; thay vì thế, họ cứ tiếp
tục tiệc tùng, múa nhảy. Ở điểm nầy, Môise đã không có sự lựa chọn nào khác trử
ra đập bễ hai bảng đá kia. Đấy là cách duy nhứt để khiến cho dân sự thức tỉnh
trước sự thực là họ đã sa ngã và cần phải ăn năn. Đây là cách duy nhứt để lôi
kéo sự chú ý của họ hầu cho họ biết nắm lấy trách nhiệm về mọi hành vi của họ.
Bậc thánh hiền dạy rằng khi Đức Chúa Trời gọi
con cái Israel là dân “cứng cổ”, gọi như thế có nghĩa
là họ đã phạm tội và từ chối không chịu ăn năn. Họ đã phạm một lỗi lầm như
không chịu công nhận hay chịu trách nhiệm về lầm lỗi ấy. Khi dân sự không chịu
nhận về lỗi lầm của họ, họ không thể sửa chửa được mọi sự ấy.
Bước đầu tiên trong sự ăn năn là nắm lấy
trách nhiệm về mọi hành vi của mình. Vì vậy có nhiều người đang nếm trải cuộc
sống đổ thừa bố mẹ hay mọi hoàn cảnh của họ hoặc bất cứ điều chi khác để xưng
công bình hành vi sai trái của họ. Nhưng thực hiện được bước ấy là giữ cho người
đó không rơi vào đống phân rác rưỡi kia. Bước ấy thật là rất khó khăn, chúng ta
phải gánh chịu đối với mọi hành vi của mình. Chỉ khi đó mới có sự chỉnh đốn, sự
tha thứ, và ân điển.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét