Thứ Ba, 11 tháng 10, 2016

BỤI TRONG GIÓ


Bụi Trong Gió
Hỡi Đức Giê-hô-va, loài người là chi, mà Ngài nhận biết nó? Con người là gì, mà Ngài đoái đến? Loài người giống như hơi thở, đời người như bóng bay qua — Thi thiên 144:3–4

Tôi đã từng đi xe buýt tại thành phố Jerusalem, ngồi bên cạnh một người Do Thái, mặc đồ côm-lê với mũ màu đen và bộ râu dài, ông ta đang đắm mình trong quyển sách thánh trong tay. Chúng tôi ngồi trong im lặng.

Đột nhiên, một bài hát nổi lên trên radio của xe bus. Đó là bài hát từ ban nhạc rock Kansas vào thập niên 1970 có đề tựa là "Bụi Trong Gió": “Tôi nhắm mắt một chút rồi chút ấy qua đi…". Bài hát làm cho tôi phải chú ý, nhưng chẳng có ai khác có vẻ để ý cả. Lời bài hát tiếp tục: "Mọi sự chúng ta làm vụn nát trên đất mặc dù chúng ta từ chối không muốn nhìn…".

Vào thời điểm đó, ông bạn ngồi kế tôi ngưng đọc một chút rồi ngước lên:. Bài hát tiếp tục: "…bụi trong gió, hết thảy chúng ta là bụi trong gió…". Người ấy quay qua tôi rồi nói: "Ông biết đấy, có nhiều lời của Ngũ Kinh trong bài hát này, rất nhiều lẽ thật". Thế rồi ông ta nhìn xuống quyển sách nghiền ngẫm nó cho phần còn lại của chuyến đi.

Ông ấy nói đúng. Ý tưởng cho rằng chúng ta chỉ là bụi trong gió có gốc rễ của nó trong Kinh Thánh, và rõ ràng nhất trong Thi thiên 144. "Lời bài hát" này chép như sau: Hỡi Đức Giê-hô-va, loài người là chi, mà Ngài nhận biết nó? Con người là gì, mà Ngài đoái đến? Loài người giống như hơi thở, đời người như bóng bay qua. Nhưng nếu đó thật sự là trường hợp – rằng chúng ta chẳng là gì hết, trừ ra cái bóng thoáng qua hoặc là bụi trong gió – thế thì giá trị của cuộc sống chúng ta là gì?

Từ ngữ Hybálai nói tới "con người" adam. Đó cũng là tên của người nam đầu tiên. Làm thế nào mà Ađam có được tên của mình và tại sao hết thảy chúng ta được gọi bằng cùng một cái tên chứ? Bậc thánh hiền Do Thái chỉ ra rằng Ađam đã được dựng nên từ bụi đất, và từ tiếng Hybálai bụi là adama. Ađam đã được dựng nên từ adama.

Nhưng đấy chẳng phải là chất liệu duy nhất cung ứng sự sống cho Ađam. Ađam cũng được gắn kết với chữ adame, có nghĩa là "giống với". Ađam đã được dựng nên theo hình ảnh của Đức Chúa Trời và đã được dựng nên với khả năng giống với Đức Chúa Trời. Bậc thánh hiền kết luận rằng Ađam, và mỗi con người kể từ ông, cần phải quyết định ý nghĩa cho tên của mình. Chúng ta có thể chẳng tiêu biểu cho điều gì khác hơn bụi đất, hoặc chúng ta có thể là một sự tỏ ra sự tin kính đời đời. Sự lựa chọn là của chúng ta.

Đây là ý tưởng mà David chia sẻ với chúng ta trong Thi thiên 144. Ông đồng ý với lời bài hát của ban Kansas – con người chỉ là bụi trong gió. Tuy nhiên, chúng ta có thể chọn để trở thành nhiều thứ hơn. Về bản thân chúng ta, chúng ta chẳng là gì hết, nhưng khi chúng ta chọn Đức Chúa Trời, chúng ta có nhiều thứ vô hạn hơn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét