Nắm Bắt Cơ Hội
“bởi vì tại giữa dân Y-sơ-ra-ên, các ngươi đã phạm tội cùng ta,
nơi nước Mê-ri-ba tại Ca-đe, trong đồng bắng Xin, và vì các ngươi không tôn ta
thánh giữa dân Y-sơ-ra-ên” — Phục truyền luật lệ
ký 32:51
Mọi sự chúng ta làm đều có những hậu quả
mà chúng ta không thể dò được. Bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng nếu chúng ta có
thể hiểu từng sự lựa chọn chúng ta đưa ra thực sự có năng lực cở nào, chúng ta sẽ
lấy làm kinh sợ đến nỗi không thể rời khỏi hàng ghế chúng ta đang ngồi. Cảm tạ
Chúa, chúng ta không mong muốn dự đoán cuộc tương lai. Tuy nhiên, chúng ta buộc
phải làm tốt nhất để chúng ta có thể sống trong hiện tại.
Ở cuối phần đọc Kinh Thánh của tuần
này, Đức Chúa Trời bảo Môise phải lên núi Nêbô hầu cho ông có thể nhìn thấy dân
Israel, dù ông không được phép bước vào đất ấy. Đức Chúa Trời đã giải thích lý
do tại sao cả Môise và Arôn anh của ông sẽ không được phép vào Đất Hứa như sau:
“bởi vì tại giữa dân Y-sơ-ra-ên, các ngươi đã
phạm tội cùng ta, nơi nước Mê-ri-ba tại Ca-đe, trong đồng bắng Xin, và vì các
ngươi không tôn ta thánh giữa dân Y-sơ-ra-ên”.
Bậc thánh hiền luận rằng câu Kinh Thánh
dường như hơi thừa. Vế sau có vẻ như nói cùng một việc như vế trước, chỉ bằng lời
nói khác nhau. Câu Kinh Thánh đang đề cập đến sự cố khi Môise được truyền cho
phải nói cùng hòn đá để có nước uống, nhưng ông đã sai lầm khi ông nổi giận với
dân sự và thay vì nói ông đã đập vào hòn đá. Vì cớ sự vi phạm này nghịch cùng
huấn thị của Đức Chúa Trời, Môise đã không được phép vào trong Đất Hứa.
Bậc thánh hiền dạy rằng cả hai vế của câu
Kinh Thánh nầy dạy cho chúng ta biết điều chi sẽ xảy ra khi chúng ta phạm tội. Vế
trước của câu nầy đề cập đến sự thiệt hại đã được làm ra: "các ngươi đã phạm
tội cùng ta…". Vế sau của câu nầy chỉ ra những cơ hội bỏ lỡ: “và vì các ngươi không tôn ta thánh giữa dân
Y-sơ-ra-ên”. Đây là hai phương diện chúng ta cần phải xem xét trong mọi
hành vi của chúng ta: Điều chi chúng ta đang làm sai và những cơ hội chúng ta
đang bỏ lở để làm một việc gì đó đáng kinh ngạc.
Hãy hình dung một người nào đó vô cùng
thô lỗ và bất công đối với bạn. Bạn mất kiểm soát và đả kích kẻ có lời nói khó
chịu kia. Sai lầm đầu tiên, ấy là chúng ta đã làm một việc sai trái – chúng ta nói
năng không tử tế. Có thể điều đó khiến cho người [nam hay nữ] này thấy thất vọng thêm, hoặc tức giận càng thêm khi ở
trong hoàn cảnh đó.
Sai lầm thứ hai, ấy là chúng ta bỏ lỡ
cơ hội để khích lệ người đó. Thay vì đánh trả, chúng ta có thể thay đổi cả ngày
của người đó với những lời tử tế. Người đó có thể có được cảm hứng để giúp đỡ
người khác trong cả ngày hôm ấy, và cứ thế.
Khi chúng ta bắt đầu một ngày của chúng
ta, chúng ta hãy suy nghĩ gấp bằng hai về các hậu quả của sự lựa chọn của chúng
ta. Sợ làm sai là chưa đủ; chúng ta cũng phải có cảm hứng từ những gì chúng ta
có thể làm đúng nữa kìa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét