Vui Mừng Trong Sự Phục Vụ Đức
Chúa Trời
“Chúng ta hãy nghe lời kết của lý thuyết nầy:
Khá kính sợ Đức Chúa Trời và giữ các điều răn Ngài; ấy là trọn phận sự của
ngươi” — Truyền đạo 12:13
Sukkot là ngày lễ đầy sự vui mừng. Vì vậy, tại sao trong các sách của Kinh
Thánh, chúng ta lại chọn để đọc sách Truyền đạo trong kỳ lễ này? Sách ấy chẳng
phải là quyển sách lạc quan đâu. Phải, sách ấy sâu sắc, khôn ngoan, và thậm chí
làm thay đổi cuộc sống. Nhưng sách đó không có nhiều việc phải làm với sự vui mừng.
Rốt lại, chủ đề cơ bản của quyển sách, ấy
là hết thảy chúng ta sẽ già đi và qua đời. Mọi sự chúng ta làm trong cuộc sống
- ít nhất là theo phần thể xác - cuối cùng là vô nghĩa. Chúng ta bỏ nó lại đàng
sau khi chúng ta qua đời. Đây là một sứ điệp quan trọng, nhưng có phải nó phù hợp
với chủ đề vui mừng của kỳ lễ không?
Hãy xem xét những câu chuyện sau đây được
thuật lại mỗi năm bởi một trong những vị rabi Do Thái ông hay kể chuyện xưa ở
thành Jerusalem: Một tài xế xe tải nào đó thường ngủ gà ngủ gật trong khi lái
xe và bị chệch ra khỏi đường. Lần kia, ông rơi vào một giấc ngủ sâu và thức dậy
trong bóng tối hoàn toàn. Ông nhận ra rằng ông đã mạo hiểm vào vùng "núi đen kịt". Ông bị hóa thành đá, nhưng không bao lâu
thì thấy một đống lửa và phát hiện ra có nhiều người ở đó.
Các công dân của vùng núi đen kịt kia chào
đón ông ta và khuyên ông ở lại một thời gian và kiếm một số tiền trước khi trở
về nhà. Người nầy đồng ý. Đột nhiên, ông nhận ra rằng vùng núi đen kịt kia được
dựng nên bằng kim cương! Ngay lập tức, ông bắt đầu hốt lấy kim cương để mang về
nhà. Nhưng người ta ngăn ông lại, họ nói: "Thứ
đó chẳng có giá trị gì đâu. Sáp là mặt hàng quý giá nhất của chúng tôi. Nếu bạn
muốn trở nên giàu có, hãy làm người buôn sáp đi". Cái điều mà người nầy
đã làm, ông ta đã quên phứt về kim cương.
Sau khi tích lũy một số lượng sáp thật
nhiều, người nầy đã sẵn sàng quay trở về nhà. Ông chất lên toa xe của mình với
các thùng sáp. Để giữ cho chúng đúng vị trí, ông ta nhét một vài viên kim cương
ở giữa mấy cái thùng. Khi về đến nhà, gia đình ông ra chào đón thật là nồng nhiệt.
Họ gào lên: "Ông
đi đâu thế?" Người nầy kể lại câu chuyện của mình và tự hào cho họ thấy mấy thùng
có mùi sáp của ông. Nhưng gia đình ông không quan tâm đến sáp. Thay vì thế, họ
kêu lên: "Hãy xem mấy viên kim cương nầy!
Chúng ta sẽ giàu lên".
Quí bạn ơi, chúng ta thường nhầm lẫn
các mặt hàng có giá trị của thế gian này - tiền bạc, của cải, tiếng tăm – là sự
giàu có thật, khi mấy viên kim cương thật – các hành động tử tế, việc lành, đức
tin – là mọi sự ở xung quanh chúng ta. Như Vua Solomon giải thích ở phần cuối của
sách Truyền đạo, điều quan trọng duy nhất là kính sợ Đức Chúa Trời và sống theo
các đường lối của Ngài. Đó là thứ kim cương thật, và chúng đang sẵn có cho tất
cả chúng ta.
Lễ Sukkot trùng với mùa thu hoạch.
Trong trường hợp chúng ta đến với ngày lễ dù ít dù nhiều, sách Truyền đạo được
đọc lên cung ứng cho chúng ta những quan điểm đúng đắn. Bất luận chúng ta có
nhiều bao nhiêu bởi vì đó không phải là chỗ mà sự vui mừng của chúng ta sẽ được
tìm thấy. Sự vui mừng thật đến với sự phục vụ Đức Chúa Trời – và quí bạn ơi, sự
phục vụ ấy là vô giá.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét