Thứ Hai, 10 tháng 10, 2016

CÓ KHI PHẢI VẤP NGÃ


Có Khi Phải Vấp Ngã
Vì ta biết rằng, sau khi ta qua đời, các ngươi hẳn sẽ bại hoại, trở bỏ đường ta đã truyền dạy cho các ngươi; trong ngày sau rốt, tai họa sẽ xông hãm các ngươi, bởi các ngươi làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, lấy những công việc của tay mình mà chọc Ngài nổi giận — Phục truyền luật lệ ký 31:29

Khi sự sống của Môise đến hồi kết thúc, ông đưa ra lời phát biểu sau cùng của ông. Là một phần trong lời nói cuối cùng ấy, Môise nói với dân Israel rằng, chắc chắn họ sẽ nổi loạn chống lại Đức Chúa Trời. Ông nói: Vì ta biết rằng, sau khi ta qua đời, các ngươi hẳn sẽ bại hoại, trở bỏ đường ta đã truyền dạy cho các ngươi; trong ngày sau rốt, tai họa sẽ xông hãm các ngươi, bởi các ngươi làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, ….

Bây giờ, nếu không phải vì sự thực rằng Môise là vị lãnh tụ tài ba nhất từng sống, có thể tôi nghĩ rằng sự lựa chọn lời lẽ của ông để lại nhiều điều đáng phải ao ước. Phải nói với dân sự cách nào để họ biết mình bị định cho phải thất bại không có được quyền phép? Lời khuyến khích ấy phải như thế nào đây? Một người thậm chí luận rằng bằng cách đặt để ý tưởng vào tâm trí họ, Môise đã đặt dân sự ở chỗ thất bại khi họ muốn có thành công khác.

Thật vậy, phần Thánh Kinh nầy có vẻ khá rắc rối. Israel được truyền cho biết chắc chắn rằng họ sẽ làm cho Đức Chúa Trời tức giận và sẽ bị sửa phạt. Dường như là bất công, họ đã được giao cho một nhiệm vụ bị định cho phải thất bại. Tuy nhiên, tôi tin rằng nhận định sau đây có thể làm sáng tỏ về những gì được định cho là một sứ điệp yêu thương, quan phòng, và quan trọng vào đêm trước sự qua đời của Môise.

Hãy suy nghĩ đến một em bé đang tập đi. Bậc làm cha làm mẹ biết rõ ngoài cái bóng nghi ngờ rằng đứa trẻ sẽ vấp ngã. Không phải một lần, không phải hai lần, mà là nhiều lần hơn. Đứa trẻ sẽ vấp ngã nhiều lần không tính cho đến khi cuối cùng nó (nam hay nữ) có thể đi chập chững một vài bước vào một lúc nào đó. Sau cùng, khi nỗ lực và thực hành nhiều, đứa trẻ sẽ đi bước đi một mình trên chân của nó (nam hay nữ).

Bậc làm cha làm mẹ sẽ không hề gợi ý đứa trẻ chưa hề tìm cách bước đi, mặc dù nó (nam hay nữ) có thể bị vài vết bầm khi học đi như thế. Nếu đứa trẻ có thể hiểu được, phụ huynh sẽ nói: "Đừng lo. Con sẽ ngã đấy, con sẽ thất bại đấy, nhưng cuối cùng, con sẽ học cách bước đi". Một khi đứa trẻ học cách bước đi, nó (nam hay nữ) sẽ có thể nhảy, leo trèo, đi tới đi lui, và đi khắp mọi nơi. Học biết bước đi dính dáng đến một số thất bại, nhưng nó có giá trị của nó.

Cũng một thể ấy, Môise đã nói với dân Israel còn non trẻ biết rằng họ cũng cần phải học cách bước đi. Môise đã lãnh đạo và cưu mang họ cho đến bây giờ, nhưng đã đến lúc để họ bước đi trên chân của họ. Môise mặc lấy quyền phép cho họ bằng cách thừa nhận nhiều cạm bẫy mà họ sẽ va vấp vào, mà ông còn tái bảo đảm với họ rằng đó là một phần của tiến trình. Thất bại là một phần của sự thành công. Môise đã khích lệ Israel đừng chịu thua khi họ ngã xuống, và chúng ta cũng như thế.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét