Đức Chúa Trời Chỉnh Sửa
Những Gì Bị Đổ Vỡ
“Trong ngày đó, ta sẽ dựng lại nhà tạm của Đa-vít, là nhà đã đổ,
và tu bổ lại những chỗ rách nát của nó. Ta sẽ dựng lại những nơi đổ nát và xây
nó lại như ngày xưa” — Amốt 9:11
Đối với Cơ đốc nhân, ngày lễ bắt đầu
vào ngày cuối của năm. Đối với người Do Thái, ngày lễ là lúc bây giờ đây. Bất cứ
khi nào họ suy sụp, những ngày lễ đó có thể là một thách thức đối với nhiều người.
Chúng ta có nghĩa vụ phải ăn mừng và vui vẻ. Nhưng còn những người không có cách
chi để vui vẻ thì sao? Đối với những người không có gia đình để ăn ở với thì
sao? Hoặc những kẻ chẳng có khả năng sắm sửa thức ăn cho ngày lễ thì sao? Chúng
ta thỉnh thoảng đều suy sụp vào các thời điểm khó khăn. Làm thế nào chúng ta có
thể tổ chức ngày đầu năm (Sukkot), là
ngày lễ của sự vui mừng, khi khó mà vui vẻ được chứ?
Bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng trong
khi những người cảm thấy mình bị tan vỡ nghĩ rằng ngày lễ không phải dành cho họ,
sự thật là ngược lại. Ngày lễ Sukkot đặc biệt dành cho kẻ bị tan vỡ, các liệt
sĩ, và kẻ nản lòng. Chúng ta đọc trong A-mốt 9:11: “Trong ngày đó, ta sẽ dựng lại nhà tạm của Đa-vít…”. Từ ngữ trong tiếng Hybálai
được sử dụng nói tới "nhà tạm" trong câu này là sukkah, cùng một chữ nói tới loại lều nhỏ mà chúng ta dựng lên sống
trong suốt kỳ lễ nầy. Nhằm ngày Sukkot, Đức Chúa Trời sẽ tái
thiết lại những gì đã bị đổ vỡ. Vị tiên tri nói tiếp: “là nhà đã đổ, và tu bổ lại những chỗ rách nát
của nó. Ta sẽ dựng lại những nơi đổ nát và xây nó lại như ngày xưa”.
Chỉ có thứ gì trống trơn sẽ được làm
cho đầy. Chỉ có thứ chi bị hỏng và sẽ được Đức Chúa Trời làm cho lành lặn. Theo
luật pháp Do Thái, mái của sukkah không phải là vật cứng.
Mái của sukkah được làm bằng các nhánh
cây, lá cây hoặc bằng tre. Nguyên tắc là phải có đủ không gian giữa các nhánh cây
một người ở trong sukkah có thể nhìn thấy sao
trời. Giống như mái nhà đã bị thủng vậy – vì chỉ khi đó ánh sáng mới có thể lùa
vào.
Nhằm ngày Sukkot, chúng ta lặp lại cụm
từ sau đây trong lời cầu nguyện và bài ca: "Ai
trải sukkah (lều tạm) bình an phủ lên xứ Israel". Trong tiếng Hybálai,
cụm từ bình an là Shalom. Chữ shalomis có quan hệ với chữ shalem có nghĩa là "lành lặn". Nhằm ngày Sukkot, Đức Chúa Trời trải ra sự bình an và sự lành lặn trên sự đổ
vỡ và thất vọng. Đây là thời điểm khi sự tan vỡ của chúng ta được tưởng niệm, một
khi qua sự trống vắng mà chúng ta có khả năng tiếp nhận Đức Chúa Trời.
Lễ Sukkot dạy chúng ta không
than vãn mọi điều sai trái với đời sống của chúng ta bởi vì những chỗ bị tan vỡ
của chúng ta tạo ra không gian lý tưởng để tiếp nhận Đức Chúa Trời trong đó.
Trong suốt mùa lễ này, chúng ta hãy cầu xin Đức Chúa Trời sẽ chỉnh sửa chỗ nào bị
hỏng – cả trong đời sống tư riêng của chúng ta và cũng trong thế giới của chúng
ta nữa – và cũng hãy cầu nguyện để Đức Chúa Trời có thể trải ra nơi ẩn náu bình
an của Ngài trên Israel và trên cả thế giới!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét