Thưởng Thức Sự Ban Cho Của
Đức Chúa Trời
“Hễ Đức Chúa Trời ban cho người nào giàu có,
của cải, làm cho người có thế ăn lấy, nhận lãnh kỷ phần, và vui vẻ trong công
lao của mình, ấy là một sự ban cho của Đức Chúa Trời” — Truyền
đạo 5:19
Trong phần việc của tôi, tôi đã nhìn thấy
rất nhiều người sống rất khổ sở. Có những người bị mồ côi khi còn nhỏ; người
già không có ai chăm sóc cho họ; nhiều người với bệnh tình trầm trọng vì họ
không có chăm sóc thích ứng về y tế. Tôi đã nhìn thấy những đứa trẻ đói khát và
nhiều gia đình rơi vào chỗ không thể chỉnh đốn được nữa.
Tại Hội
Thông Công, chúng ta nhắm vào việc giúp đỡ cho người nghèo, cô đơn, thiếu
thốn, và ốm yếu. Tuy nhiên, ngoài trách nhiệm giúp đỡ cho các anh chị em trong
lúc có cần, tôi có một nhận định quan trọng khác về cuộc sống.
Với mọi khó khăn mà người ta đang kinh
nghiệm trong cuộc sống, tôi nhận ra đáng buồn dường bao chính những người trong
chúng ta – bởi ân điển của Đức Chúa Trời – không khổ sở bao nhiêu, thường thất
bại không đánh giá đầy đủ các ơn phước mà chúng ta đã được ban cho. Thay vì thế,
quá nhiều người trong chúng ta, quá nhiều lần, không nhận ra những món quà mà
chúng ta đã được ban cho. Còn tệ hơn thế, đôi khi chúng ta lãng phí chúng.
Trong khi rất nhiều người sẽ làm bất cứ
điều gì để có cha mẹ ở xung quanh, những người khác thất bại không giữ được liên
lạc với họ hoặc tranh chiến với những người đã cho họ sự sống. Trong khi có nhiều
người thiếu mất gia đình dù là loại nào, những người khác đang bỏ bê gia đình
mà họ được phước với, không bao giờ để thì giờ đặng ở với họ. Trong khi có người
phấn đấu để mua những thứ cơ bản như đồ ăn và thuốc men, những người khác trong
chúng ta được phước có được các kỳ nghỉ, nhưng rồi lại than phiền rằng chuyến
bay bị trì hoãn, hay đồ ăn quá lạnh tại nhà hàng, hoặc giường ngủ trong khách sạn
không được thoải mái lắm.
Chúng ta có thể có nhà ở, song không
hài lòng với kích thước của chúng hoặc chúng không hay cho lắm trong khi nhiều
người khác đang phấn đấu để trú ngụ trên cơ sở từng ngày một. Chúng ta bực bội
phần chăm sóc y tế quá đắt đỏ, nhưng có rất nhiều người đã không có sự giúp đỡ
y tế nào cả. Danh sách nầy còn dài, dài lắm.
Không công nhận nhiều sự ban cho của chúng
ta đến từ Đức Chúa Trời là một việc, song lãng phí chúng do không thưởng thức
chúng với sự đầy đủ nhất là một việc khác nữa.
Trong sách Truyền đạo, chúng ta đọc “Hễ Đức Chúa Trời ban cho người nào giàu có, của cải, làm cho
người có thế ăn lấy, nhận lãnh kỷ phần, và vui vẻ trong công lao của mình, ấy
là một sự ban cho của Đức Chúa Trời”. Khi Đức Chúa Trời
ban cho chúng ta một món quà, chúng ta phải bảo đảm rằng chúng ta thưởng thức nó.
Chúng ta sẽ là vô ơn và dại dột nếu chúng ta làm kém hơn thế.
Nếu bạn sẽ không ném ra một triệu đô
la, không bỏ đi các mối quan hệ vô giá trị với gia đình của mình. Nếu bạn không
vứt bỏ một thứ trang sức đắt tiền, không để cho những món quà về sức khoẻ, những
sự tiếp trợ, và khả năng đi đến chỗ phung phí. Hãy thưởng thức từng phút một và
từng thứ ơn phước. Có đủ đau khổ trong thế gian; chúng ta không cần phải thêm vào
bằng cách quăng đi những món quà kỳ diệu mà chúng ta đã được ban cho.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét