Con
Dấu
“Phần ngươi, hãy nói cùng
dân Y-sơ-ra-ên rằng: Nhất là các ngươi hãy giữ ngày sa-bát ta, vì là một dấu giữa
ta và các ngươi, trải qua mọi đời, để thiên hạ biết rằng ta, là Đức Giê-hô-va,
làm cho các ngươi nên thánh” —
Xuất Êdíptô ký 31:13
Có một cửa hàng gần nhà tôi trong thành Jerusalem
mà tôi hay lui tới. Một buổi chiều kia, tôi bước tới gần thì thấy cửa hàng đã đóng cửa rồi. Mấy
ngọn đèn đã tắt hết, và tôi không thể nhìn thấy có ai ở bên trong hay không!?! Tôi
hình dung rằng mình đã đến quá trễ và cửa hàng đã đóng cửa khi hết ngày. Qua
ngày sau, tôi trở lại cửa hàng vào giữa trưa chỉ để thấy một tấm biển nhỏ gắn
trên cửa: “Đóng Cửa Rồi”. Sự việc dường như kỳ lạ vào giờ ấy ban ngày.
Mấy ngày sau, tấm biển đã được lấy xuống, và khi ấy tôi nhận biết điều chi đã
diễn ra: Cửa hàng đã đóng cửa để chờ nhập hàng.
Tại sao tôi lại chia sẻ câu chuyện nầy với
bạn chứ? Vì trong phần đọc Ngũ Kinh tuần nầy, Đức Chúa Trời dặn chúng ta phải
giữ ngày Sa-bát của Ngài. Phải chú ý cách nói mà Ngài sử dụng: “Các
ngươi hãy giữ ngày Sa-bát ta, vì là một dấu giữa ta và các ngươi, trải qua mọi
đời…”. Ngày Sa-bát là một dấu hiệu
– giống như tấm biển trên cửa hàng vậy. Bao lâu chúng ta tuân giữ ngày Sa-bát, đó
là một dấu chúng ta đang mở ra — mở ra với Đức Chúa Trời, mở ra cho sự cải
thiện, mởi ra cho một đời sống về mặt thuộc linh và một đời sống đóng góp. Mặc
dù chúng ta sa ngã trong tội lỗi suốt cả tuần lễ, giữ ngày Sa-bát là một dấu
cho thấy rằng chúng ta vẫn phục theo Đức Chúa Trời. Khi chúng ta không còn công
nhận ngày Sa-bát nữa, sự việc giống như chúng ta đã dời tấm biển đi và đóng cửa
tiệm lại.
Hãy chú ý, mạng lịnh phải giữ ngày Sa-bát nầy
chỉ có mấy câu theo sau một câu nói như sau: “Ta cũng đã ban sự thông minh cho mọi người tài năng, hầu cho họ
làm các việc ta đã phán dặn ngươi” (31:6). Trong câu nầy, Đức Chúa Trời đang nói cho chúng
ta biết rằng chính Ngài là Đấng ban cho chúng ta khả năng và kỹ năng làm được mọi việc mà chúng ta đang
làm. Mục đích của ngày Sa-bát – phải nghỉ công việc mà chúng ta thường làm – là
để công nhận rằng Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hoá Chí Cao. Ngài là sức mạnh ở
đàng sau mọi sự mà chúng ta đang thiết dựng, và nếu không có Ngài, chúng ta chẳng
thể làm được chi hết. Như Kinh thánh đã chép, tuân giữ ngày Sa-bát “để thiên hạ biết rằng ta, là Đức Giê-hô-va, làm cho các ngươi
nên thánh”. Đức Chúa Trời là Đấng
khiến cho chúng ta có kỹ năng và nên thánh. Ngoài việc ấy ra, chúng ta chẳng có
chi hết.
Chúng ta đang sống trong một thế hệ mà ở đó
chẳng hề có một nhu cần lớn lao nào quan trọng hơn về ngày Sa-bát. Chúng ta cần
một ngày trong một tuần để rút phích cắm ra khỏi sự nhọc nhằn hàng ngày rồi cắm
vào Đức Chúa Trời. Bất luận điều chi xảy ra trong 6 ngày thường kia, hãy lấy
một ngày rồi dâng ngày ấy cho Đức Chúa Trời là con dấu mà chúng ta vẫn còn mở
ra – mở ra cho mối quan hệ đầy ý nghĩa với Đấng Tạo Hoá của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét