Ngợi Khen Khi Đối Mặt
với Thảm Hoạ
“Môi-se và A-rôn bèn vào hội
mạc, kế lại ra chúc phước cho dân sự; sự vinh quang của Đức Giê-hô-va hiện ra
cùng cả dân sự” — Lêvi ký 9:23
Trong một câu Kinh thánh nếu như được xem xét
kỹ, thì thấy rằng Môise và Arôn bước vào hội mạc rồi khi họ bước ra, họ đã chúc
phước cho dân sự. Thắc mắc là: điều chi đã xảy có trong hội mạc?
Nhà giải kinh Do thái với sự nghiên cứu rộng
rãi là Rashi, từ nước Pháp vào thế kỷ thứ 11, đã giải thích rằng trong hội mạc
Môise đã dạy cho Arôn biết “về sự dâng hương”. Tuy nhiên, bậc thánh hiền
Do thái chưa thấy thoả mãn lắm với giải đáp nầy. Tại sao Môise không dạy cho
Arôn biết các luật lệ của sự xông hương cùng một lúc với việc ông giải thích
mọi nghi thức dâng các thứ của lễ khác?
Theo bậc thánh hiền, trong khi ở trong hội
mạc Môise đã sửa soạn Arôn cho thảm kịch quan trọng sắp sửa xảy ra cho hai con
trai của ông là Nađáp và Abihu, họ đã ngã chết ngay tức khắc vì đã dâng hương
vào thời điểm khi họ không được kêu gọi phải làm công việc ấy. Đây là những gì Rashi
muốn nói khi ông cho rằng Môise đã dạy cho Arôn “về sự dâng hương” – Môise đã dạy cho Arôn biết
những điều ông sẽ cần phải biết để đối mặt với thảm kịch bằng đức tin và sự
kiên cường.
Trong hội mạc Môise đã dạy cho Arôn phải ngợi
khen Đức Chúa Trời khi bị buồn rầu áp bắt. Môise đã dạy cho Arôn biết rằng
chúng ta phục vụ Đức Chúa Trời trong các thời điểm tốt và xấu. Ông đã dạy cho Arôn
biết rằng chính Đức Chúa Trời là Đấng ban cho cũng là Đấng có quyền cất đi. Cách
long trọng nhất để tôn vinh Ngài là phải ngợi khen dầu khi chúng ta đang bị tổn
thương.
Đây là những gì đã khiến cho Arôn có khả năng
phản ứng trước cái chết của hai con trai mình, chỉ mấy câu sau đó thôi, với sự
tin kính thể ấy đối với Đức Chúa Trời. Chúng ta lùi lại kinh ngạc với ân điển
và đức tin thể ấy, nhưng tôi muốn mọi người đều nhận biết rằng hạng người như Arôn
hãy còn tồn tại hôm nay. Israel chẳng lạ lùng gì với thảm hoạ, và buồn thay, chỉ
trong năm ngoái thôi đã có nhiều bậc phụ huynh đã rơi vào cảnh tang chế. Tuy nhiên,
hãy lắng nghe một số người trong họ đã nói. Gần như là hầu hết, sau khi mất đi
7 đứa con trong một vụ cháy nhà, Gabriel Sassoon đã nói trong điếu văn của ông: “Đức
Chúa Trời Toàn Năng đã cầm lấy 7 đoá hoa hồng. Ngài giữ lấy mấy đứa con của tôi
và các cháu của tôi trong tương lai, có thể là 70 hay 80 người cả thảy, những
nụ cười của chúng. Đối với Ngài là Đức Chúa Trời của tôi, tôi xin dâng hết thảy.
Linh hồn tôi, mọi sự của tôi”.
Và Adva Biton, bà mẹ của Adele 4 tuổi, nó đã
qua đời vì thương tích do bọn khủng bố gây ra, vẫn ngợi khen Đức Chúa Trời tại
tang lễ: “Đấng Tạo Hoá của vũ trụ đã ban cho tôi một món quà tuyệt vời
làm vinh dự cho dân sự Israel . . . Giờ đây Chủ Tể của Vũ Trụ đã đón nó về lại
với Ngài”.
Đúng là sức lực! Đúng là đức tin! Tôi muốn khích
lệ hết thảy chúng ta cần phải chuẩn bị sẵn để đối mặt với bất cứ điều chi Đức
Chúa Trời đưa vào trong đường lối của chúng ta với sự trang trọng, ân điển, đức
tin và tình yêu thương. Nếu những con người lạ lùng nầy vẫn cứ ngợi khen Đức
Chúa Trời ở giữa đau khổ như vậy, chắc chắn chúng ta có thể ngợi khen Đức Chúa
Trời bất chấp những bất tiện nhỏ nhoi mà chúng ta đang đối diện với trong thời
của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét