Chúng
Ta Sống Tự Do Như Thế Nào?
“Vậy nên, ngươi hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng:
Ta là Đức Giê-hô-va sẽ rút các ngươi khỏi gánh nặng mà người Ê-díp-tô đã gán
cho, cùng giải thoát khỏi vòng tôi mọi; ta sẽ giơ thẳng tay ra, dùng sự đoán phạt
nặng mà chuộc các ngươi” — Xuất Êdíptô ký 6:6
Lễ Vượt Qua cũng được biết là ngày lễ của sự
tự do. Chúng ta kỷ niệm sự thực Đức Chúa Trời buông tha cho con cái Israel được
tự do. Đây cũng là thời điểm tốt lành khi xem xét người nào chưa được sống tự
do. Quả thực, sự tự do của chúng ta là một điều chúng ta không hề xem là hiển
nhiên và vì thế chúng ta phải cảm tạ Đức Chúa Trời vì có một Lễ Vượt Qua.
Đây là điều dẫn tới một thắc mắc rất hay: Tự
do thực sự là gì chứ?
Một câu chuyện thuật lại về người Do thái kia
tiếp cận với vị rabi trong cuộc diệt chủng của quân Phátxít, trong khi hàng
triệu người Do thái bị nhốt ở đàng sau các chấn song, rồi hỏi ông như sau: “Liệu
chúng ta có kỷ niệm Lễ Vượt Qua năm nay không? Chúng ta có được tự do để chúng
ta sẽ cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự tự do không?” Câu trả lời vị rabi cung
ứng cho họ là: “Tất nhiên là có chứ, bạn sẽ kỷ niệm Lễ Vượt
Qua, một khi sự tự do còn hơn cả khả năng đi quanh quẫn và làm bất cứ điều chi
bạn muốn nữa”.
Phóng viên người Do thái có tên là Steven
Sotloff đã bị quân ISIS bắt cầm tù và là một trong những người Mỹ đầu tiên bị nhóm
khủng bố nầy chặt đầu. Nhiều câu chuyện nổi lên cho thấy Sotloff đã thực hiện
quyền tự do của mình trong khi bị giam giữ và kín đáo hướng về Jerusalem mà cầu
nguyện mỗi ngày và đã kiêng ăn nhằm vào lễ Yom Kippur. Thân thể của ông đã ở
đàng sau các chấn song, nhưng tâm linh và linh hồn của ông đã được tự do.
Mặt khác, hàng triệu người đang đi lại quanh
quẫn hành tinh nầy với mọi sự mà họ có cần, kể cả sự tự do hoàn toàn – thế mà, họ
đang sống trong một nhà ngục với các bức tường không thấy được bằng mắt thường.
Họ đang sống cho những gì nhiều người khác đang suy nghĩ về họ. Hoặc họ chỉ nói
ra những điều mà nhiều người khác muốn nghe họ nói. Họ đã chọn một con đường
sống chiếu theo mơ tưởng của người khác, chớ không phải của chính họ.
Nhằm ngày Lễ Vượt Qua, thêm một lần nữa chúng
ta buộc phải xem bản thân mình về mặt cá nhân Đức Chúa Trời đã chuộc lấy chúng
ta. Một thắc mắc rất hay cần phải suy nghĩ trong suốt thời điểm nầy là: Tôi có
thực sự được tự do chưa? Đời sống của tôi có được sống bởi sự lựa chọn và không
phải bởi cơ hội nhiều như thế nào? Tôi chịu ảnh hưởng bởi ánh mắt của con người
thay vì ánh mắt của Đức Chúa Trời nhiều như thế nào? Tôi sống tự chủ, nói ra
những gì tôi tin, và thực hiện những hành động mà tôi biết là đúng đắn như thế
nào? Cách tốt nhứt để tưởng niệm sự tự do của chúng ta là bằng cách thực hành
sự tự do đó!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét