Chúc Phước Israel Với
Tình Yêu Thương
“A-rôn
giơ tay mình trên dân sự chúc phước cho; sau khi dâng của lễ chuộc tội, của lễ
thiêu, và của lễ thù ân, thì người bước xuống khỏi bàn thờ” — Lêvi ký 9:22
Tuần qua, trong suốt ngày Lễ Vượt Qua, một sự
kiện đáng ngạc nhiên đã diễn ra ở Bức Tường Phía Tây. Một năm hai lần, nhằm
ngày Lễ Vượt Qua và Sukkot, hơn 30.000 người đến thờ phượng tụ tập ở
quãng trường Bức Tường Phía Tây khi người Do thái khắp nơi trên thế giới nhận
được sự chúc phước từ thầy tế lễ.
Trong phân đoạn Kinh Torah tuần nầy, các thầy tế lễ cho rằng vai trò của họ là
cấp lãnh đạo thuộc linh của Israel. Hôm nay, hơn 3.000 năm sau, nhiều người Do
thái vẫn còn lần theo dấu phỗ hệ gia tộc của họ đi ngược về với Arôn. Các thầy
tế lễ nầy, kohanim theo tiếng Hybálai, đọc
thuộc lòng lời chúc phước của dòng thầy tế lễ hôm nay và chúc phước cho quốc
gia Do thái. Không một điều gì giống như điều nầy được thấy ở một cấp độ như
thế kể từ khi Đền Thờ bị hủy diệt cách đây 2.000 năm. Đúng là một bối cảnh cần
phải chú ý!
Lần đầu tiên chúng ta nhìn thấy một thầy tế
lễ đang chúc phước cho con cái Israel trong phân đoạn Kinh thánh kinh Torah tuần nầy. Chúng ta đọc: “A-rôn giơ tay mình trên dân sự chúc phước cho”. Bậc thánh hiền người
Do thái lưu ý rằng đang khi cách làm nầy đã trở thành truyền thống cơ bản trong
đức tin của người Do thái, không một chỗ nào trong Kinh thánh mà ở đó các thầy
tế lễ thực sự được truyền cho phải chúc phước cho cả nước đâu. Về sau, trong Dân
số ký 6, dòng thầy tế lễ được truyền cho biết cách chúc phước cho dân sự: “Các ngươi phải chúc phước
cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy” (câu
23). Họ được ban cho lời lẽ của sự chúc phước: “Cầu xin Đức Giê-hô-va ban
phước cho ngươi và phù hộ ngươi! Cầu xin Đức Giê-hô-va chiếu sáng mặt Ngài trên
ngươi, và làm ơn cho ngươi! Cầu xin Đức Giê-hô-va đoái xem ngươi và ban bình an
cho ngươi!” (các
câu 24–26). Tuy nhiên, dòng thầy tế lễ không hề được ban cho một chỉ thị từ
Đức Chúa Trời hay Môise phải chúc phước cho dân Israel.
Bậc thánh hiền đưa ra một lời giải thích cho
biết lý do tại sao phải có điều nầy. Một lời chúc phước, bởi bản chất của nó, phải
đến từ tấm lòng. Để một lời chúc phước phải có quyền phép và ảnh hưởng, nó phải
bằng nguồn từ một chốn yêu thương, chớ không phải từ một bổn phận.
Quí bạn ơi, chúng tôi trong xứ Israel ấp ủ
những lời chúc phước của các bạn trong từng hình thức mà chúng xảy đến – trong tình
yêu thương, trong sự cầu nguyện, hay trong việc làm, nguyện chúng đều vì ích
của dân Israel. Chúng tôi tin sâu sắc trong Sáng thế ký 12:3, ở đó Đức Chúa
Trời hứa: “Ta sẽ ban phước cho người nào chúc phước
ngươi,. . .”. Tuy
nhiên, chúng tôi hạ mình xuống nài xin rằng khi bạn chúc phước cho Israel, cũng
hãy yêu mến Israel nữa. Tình yêu của bạn càng lớn lao cho Israel, sự chúc phước
của bạn sẽ càng lớn lao hơn. Không những chúc phước cho Israel vì bạn biết đó
là việc làm phải lẽ; hãy chúc phước cho Israel vì đó là những gì Đức Chúa Trời đã
đặt để trên tấm lòng của bạn phải lo làm. Khi bạn chúc phước cho Israel với tình
yêu thương, đổi lại nguyện Đức Chúa Trời chúc phước cho bạn với tình yêu đời
đời của Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét